THƠ NHẠC
ĐOẠN CUỐI CUỘC TÌNH
HUY THANH
1-
Một lời vàng đá trao nhau
Trăm năm hai chữ lẽ nào lại quên ?
Dù sông lắm bãi gập ghềnh
Dù đời phải bước chông chênh qua đò
Dù đời hạnh phúc bơ vơ
Duyên ta vẫn giữ bài thơ tháng ngày
Lời xưa ghi tạc dạ nầy
Mà sao nay để đắng cay xé lòng ?
Đường tình những bước long đong .
Sóng xô từng lớp chập chùng biển dâu
Vết thương nhỏ máu ban đầu.
Bây giờ nhỏ lệ xuống cầu vu quy
16/9/14
2/9/14
THƠ: TẠ TÌNH KHÚC
THƠ:
HUY THANH
1-
Người đi không có hành trang
Mà lòng chít một vành tang giã từ
Áo bay mấy nẻo sương mù
Bập bềnh gió cát mấy thu trời buồn
Một dòng ký ức đau thương
Sầu rơi thăm thẳm . cuối đường điêu linh
Ngậm ngùi tắt lửa ba sinh
Vách nghiêng nửa bóng, nửa hình lao đao
Đăng ký:
Bài đăng (Atom)