THƠ
THƯA EM
HUY THANH
Thưa em vàng đá phai rồi
Còn chăng chiếc bóng ngậm ngùi hương xưa.
Cuộc tình sớm nắng chiều mưa
Chỉ còn hương lửa cuối mùa nhân gian.
Thưa em tuổi đã phai tàn.
Bao lần nhuộm tóc bàng hoàng ấu thơ
Tóc mai sợi nhớ, sợi chờ.
Em rơi mấy sợi bên bờ hoang liêu
Thưa em còn trái tim yêu
Cũng đành lỗi nhịp buồn hiu vóc ngà
Cuộc tình như giọt mưa sa.
Trong nhờ, đục chịu, trôi qua nửa đời.
Một mai ta có xa người.
Xin nhờ ngọn cỏ chép lời bao dung.
Thưa em đời bất tương phùng
Thì đâu có chữ thuỷ chung nửa vời.
Tình yêu khiến kẻ mù đui.
Nên làm cho kẻ năm mươi cũng khờ.
Sóng đời như lớp mây đưa
Bao câu tan hợp lưa thưa mấy lần
Qua cầu yêu có ngại ngần.
Xin đừng dối mẹ mấy lần áo bay.
Cuộc tình trổ nhánh trên tay.
Cũng xin để mái tóc dài nhớ nhau.
Thưa em đời có cơ cầu.
Hãy xem như có cau trầu dạm duyên.
Một mai gặp chốn cửu tuyền.
Ta ngồi, hai đứa ngồi thiền tịnh tâm
Thưa em trí nhớ yên nằm.
Xin đừng đánh thức hồi tâm máu về.
Ta cùng qua bãi sông mê
Cho con thuyền mộng bốn bề vô ưu.
HUY THANH
.
.
NGƯỜI KHÔMG TIM
Composer: Thơ: HUY THANH
- Nhạc: ANH VIỆT THANH -
Artist: KHÁNH LY
Album: NHÃ CA 2
Người
ôm tim vo tròn đêm vui. Lòng khô khan như trong sa mạc Người ôm tim
trông như tượng đá. Đàn chim đen thăm viếng thi hài. Người không tim quên
chờ tương lai. Người chưa chết đã chôn thi hài. Người đốt cháy những
câu sám hối. Thành tro than chôn vùi quê hương. Lời ca dao ôm bờ môi
khô.Từng đêm đen trái châu sáng trời. Người ôm tim nghe hồn rạn nức. Và
xa xa tiếng súng vọng về.Người không tim không còn quê hương. Và mưa đã
dấy lên trong hồn. Giọt nước mắt rớt trên xác chết. Làm đêm vui không
trọn đêm vui.