11/3/13

THƠ: DẤU YÊU NGHÌN TRÙNG

THƠ:

DẤU YÊU NGHÌN TRÙNG

HUY THANH


 photo HT-EMTcn4.jpg

1-

người về một bóng tinh khôi
còn ta đi với một trời đa đoan
hình như có bóng sương tan
khói lam huyền diệu phủ ngang phi trường
người đi ta cũng lên đường
trông về cố lý,  mà thương phong trần


2-

bao lần lỡ hẹn cố nhân
nên thương tích cũ thấm lần thịt da
rượu không tiễn chốn giang hà
mà ai nghiêng ngả đậm đà nỗi đau
cơn buồn xưa vẫn chênh chao
nên ta lạc giữa lao đao bãi sầu

3-

nửa vòng trái đất nông sâu
bên kia nắng đổ một mầu lênh đênh
bên nầy đêm tối mông mênh
ngày, đêm cách trở chênh vênh lối về
biết rằng cách trở sơn khê
nên đâu dám gởi hẹn thề với ai

4-

bây giờ đá nát vàng phai
nỗi niềm xin gởi mây bay phi trường
đời sau nếu có tương phùng
thắp lên môi tím góp chung nụ cười
cho nhau chút lãng quên đời
một ly rượu nhạt, nửa lời bao dung

5-

biển xanh thì vẫn trùng trùng
dưới kia mây đã bâng khuâng lối về
không gian vằng vặc hôn mê
sau lưng như có não nề vây quanh
muốn quên , không nhớ sao đành
thương ta lặng lẽ loanh quanh xứ người

6-

tiếng thơ thì đã mồ côi
buồn trong đảo quốc một trời  Bridge North
ai vừa trải một cơn mơ
hương bay có cả mùi tro than đời
khép mi thả nắng về trời
còn trong nhã nhạc một lời tương giao



HUY THANH

 photo signature_4_zps19708f87.gif