THƠ:
NỢ
HUY THANH
1-
sinh ra là đã nợ đời
nợ cơm, nợ gạo, nợ lời hát ru
nợ bầu sữa ngọt ngây thơ
nợ nghe tiếng võng ầu ơ sớm chiều
nợ cơn mưa ,nợ cánh diều
nợ thầy cái chữ nợ điều tốt hay
nợ cha khổ nhọc đêm ngày
nợ bàn tay mẹ ngón tay chai sần
nợ làng xóm nợ nghĩa nhân
nợ đêm sớm tối người thân bên mình
2-
nợ bao tiếng trống thùng thình
nợ trang sách sử văn minh đến trường
nợ bao xương máu anh hùng
nợ dòng máu chảy thơm lừng sử xanh
nợ mang hào khí cha anh
nợ Lê, Trần, Lý vang danh một thời
nợ dòng sông nước đầy vơi
nợ ta mang trả một đời chưa xong
nợ con , nợ cháu Tiên Rồng
nợ nầy biết lấy gì đong cho vừa?
3-
nợ em sáng nắng chiều mưa
nợ mầu da rám chợ trưa sớm chiều
nợ buồn con mắt đìu hiu
nợ duyên nghèo khó đăm chiêu nửa đời
nợ buồn một kiếp đầy vơi
nợ ơn chăn gối, nợ lời cố nhân
nợ xưa tay trắng, tình gần
nợ câu thề thốt vạn lần cũng không
nợ nầy bao kiếp trả xong?
nợ như chúa chổm đừng mong trốn đời
Hình minh họa :
Vợ : "- Ông phải trả Nợ cho tui .. "
Chồng :- " Hu hu hu hu .."
4-
nợ ta ngày tháng rong chơi
nợ mầu xanh tóc, bạc vôi đến già
nợ em ngày ấy mặn mà
nợ mùi hương tóc lượt là vai anh
nợ đời dù đã mong manh
nợ tình gãy gánh. nợ công danh nghèo
nợ đời vực thẳm cheo leo
nợ thơ "bờ lốc", nợ treo lời "còm"
nợ gì mà vẫn nợ luôn
nợ lời hứa cuội , nợ buồn thiên thu
6-
nợ nhiều quá cũng muốn "xù"
nợ không trả được ở tù sướng hơn
nợ em ở lại giữ con
nợ anh gỡ lịch cho tròn mấy năm
HUY THANH