14/4/13

THƠ: BIỆT KHÚC NHA TRANG

THƠ:

BIỆT KHÚC NHA TRANG

HUY THANH


 




















Em hãy xõa tóc dài theo tình sử
Hoài niệm về bầm tím cánh môi ngoan
Anh trăn trở giữa niềm đau cố xứ
Mơ thuyền tình trôi dạt bến Nha Trang


Hơi thở đó xin làm thơm cơn gió
Bập bềnh qua tầng mây tím lặng lờ
Anh rưng rưng nhớ mùa hoa gạo đỏ
Thuở em còn môi ấp giữa trang thơ ?

Ngày tháng đó qua đời như sóng biển
Cồn đá xanh rêu đã xám dị thường
Thuyền anh đi , suốt cuộc đời miên viễn
Chở tình em lạc mấy ngã trùng dương

Hãy bước nhẹ vì đời mong manh lắm
Đừng lỡ lầm đánh rớt một nụ hôn
Nước mắt sẽ làm phai mầu son đậm
Và Nha Trang từ đó sẽ thêm buồn

Dấu chân nhỏ xin đừng phơi trên cát
Vì thủy triều sẽ xóa bước em qua
Giữa trùng dương mà mang hồn sa mạc
Anh nghe lòng hun hút nhớ chiều xa

Anh không gởi chút quà ra xứ biển
Bởi còn sầu đâu dám gởi cho ai
Hay anh trả mắt buồn em đưa tiễn?
Một chiều nào khi đá nát vàng phai

Hàng dương liễu lưu đày trong nắng hạ
Chờ mưa qua giăng sợi nhớ quanh hồn
Từng kỷ niệm trôi dần theo cánh lá
Nên mắt buồn nhuộm cả bóng hoàng hôn


Thôi em hãy để lòng như ga nhỏ
Con tầu anh không ghé bến bao giờ
Để Tháp Bà đá xanh mầu rêu cổ
Nha Trang buồn biệt khúc đọng trang thơ


HUY THANH  

 photo 1Cw1r-14A-1.gif
 photo signature_4_zps19708f87.gif