21/6/14

THƠ: DẠ TÂM KHÚC

THƠ:
DẠ TÂM KHÚC
HUY THANH
1-
cuối cùng người cũng xa ta
cá chìm đáy nước, nhạn sa lưng trời
con dơi mùa lạnh ngủ vùi
đêm rơi tiếng vạc, vọng lời thiên thu
mê hoan hồn đắm khói mù
ta trong ảo ảnh, mịt mù vết thương

 2-
khuya, ta thiền chốn vô thường
nhập tâm dạ khúc khi mường tượng nhau
tàn trăng thấy bạc mái đầu
mới hay hồn nến xót đau ngàn trùng
đi tìm ký ức rưng rưng
khóc trang tình sử, điệp trùng hỗn mang
em về rụng bước ly tan
ta đi tiếc ánh trăng vàng lẻ loi
3-
sao chìm mấy kiếp đầy vơi
câu thơ dạ khúc cuối trời rưng rưng
loài chim nào lại hoá thân
thành con hồ điệp ngại ngần khóc trăng
ca trù tiếng dế hỗn mang
câu thơ sót đốm lửa tàn nhỏ nhoi
nhập tâm vỡ vụn tiếng cười
đánh rơi tiếng khóc, một thời gối chăn
4-
đêm buông nửa ánh nến tàn
chiêm bao huyền hoặc hỗn mang lối về
tình sầu lạc bến sông mê
nên nghe trong gió não nề kiếp xưa
dạ tâm trổi mấy âm thừa
nửa đêm tỉnh giấc bơ vơ nẻo tình
những lời vàng đá chông chênh
lần theo ánh nến, mông mênh vọng về
.
HT -tr

HUY THANH