THAM LUẬN:
KHÁI NIỆM VỀ TỰ DO DÂN CHỦ
HUY THANH
I -MỞ ĐẦU:
Khi con người ở chế độ nguyên thuỷ, cuộc sống còn sơ khai chưa có quần áo để mặc phải đóng khố bằng lá cây, nhà ở là những hạng động thiên nhiên có sẵn, họ sống cuộc đời du canh du cư thì sự tự do bình đẳng đồng nghĩa với mạnh ai nấy làm theo ý mình. Do đó, có khi việc làm của họ đụng chạm đến người khác sống trong cộng đông nên trong xã hội nguyên thủy đâm ra tranh đấu, làm rối ren, mất trật tự nguyên sơ tự nhiên.
Dần dần, ý thức sống quần cư, tập thể bắt đầu nảy sinh khi con người biết tụ tập sống thành bộ tộc, bộ lạc quần thể nên ý thức luật pháp bắt đầu hình thành để giữ vững trật tự trong cộng đồng. Muốn vậy phải có một người hay một tập đoàn đứng ra làm nhiệm vụ cai quản, giữ gìn, thực thi những luật pháp mà mọi người công nhận. Kèm theo đó cần phải có một lực lượng sức mạnh cưỡng chế để răn đe, đưa những kẻ phạm pháp vào khuôn phép của tập thể, đó chính là khái niệm luật pháp thời sơ khai.
Người đứng đầu tập đoàn đó trong thời kỳ tiền sử chính là Tù Trưởng hay Trưởng Tộc, Thời kỳ đầu nguyên thủy, sức mạnh răn đe chỉ dựa vào thần quyền hay tôn giáo. Người cầm đầu được thần thánh hóa, xem như họ là người của Trời ( con trời ) ban xuống cai trị nhân dân nên chế độ chuyên chế phong kiến bắt đầu hình thành. Khi bắt đầu có Vua lãnh đạo đất nước họ gọi là Thiên Tử. Do độc đoán về quyền cai tri, nên Vua dần dần đi sai lầm đường lối của tập thể, làm theo ý muốn chủ quan mình, nên ý thức cộng đồng trổi dậy, có những tư tưởng chống đối, đó là ý thức về Quyền Tự Do Dân Chủ của con người
.