THƠ
BÀI LÃNG DU CỦA NGƯỜI TÌNH MẤT TRÍ
HUY THANH
1-
người lãng du khi muốn bỏ quên đời
đốt điếu thuốc để che buồn đôi mắt
lửa lập loè cháy tình yêu huyễn hoặc
những que diêm quăng xuống đất ngậm ngùi
2-
chân liêu xiêu trong trí nhớ rã rời
nên kỷ niệm hoá thân thành nấm độc
sóng bạc đầu trắng lên từng chân tóc
biển khóc đời nên sóng dậy trùng khơi
3-
buổi chia tay những tưởng lãng quên đời
khi hai đứa xa rời hai xích đạo
nào hay đâu giấc mộng đời lơ láo.
tìm công danh như những kẻ chơi cờ
4-
cờ đời: thua là giặc? thắng là vua?
cười nông nổi khen, chê ,lời thế sự
em có nâng chén rượu nồng xa xứ?
bỏ dấu son nào sót lại bơ vơ?
5-
quên ca dao như cái chết bất ngờ
trên môi tím trối trăn lời tuyệt vọng
những dư âm của một thời nhung gấm
cũng tím bầm như cắn nửa trái sim
6-
người lãng du mang thoi thóp tình em.
chân xiêu lạc chênh vênh hồn tháp cổ
chắc em cũng không còn gì để nhớ.?
để tóc bay từ ấy lệch đường ngôi
7-
chén tương giao sực nức chín tầng trời.
câu vĩnh biệt, chơi vơi, sầu biết mấy.
nguời lãng du với hồn đau mặc khải
vết thương đời thành những nốt âm giai
8-
cung bậc trầm cầm trĩu nặng trên tay.
chờ thiên mệnh, gọi tên, giờ khép mắt
cuộc tình xưa trong lời kinh nhã nhạc
đành xưng tên, xưng tội, Chúa thương giùm
HUY THANH