THƠ
LỜI TƯỜNG TRÌNH CUỐI MÙA ĐÔNG
HUY THANH
1-
có người ngồi khóc muà đông
giữa vùng tuyết phủ, trắng lòng viễn khơi
tóc bay theo gió ngậm ngùi
tiếng mưa rơi thuở mở lời tương giao
hình như có xót xa nào?
bao hoang phế đã gánh vào tâm tư
2-
chiều qua bãi mắt ơ thờ
lời thu không đã xa bờ tịch nhiên
hình như ta đã mất em
trăm năm chỉ giấc muộn phiền nầy thôi
những hoang sơ đó rã rời
còn đau thương lại, một đời riêng ta
3-
chung tay cạn chén giang hà
men ly bôi đọng tàn hoa bãi chiều
tay còn mấy ngón đăm chiêu
trôi trên làn tóc liêu xiêu nửa đời
sóng ngàn vỗ cánh ra khơi
bến xưa còn đọng mấy lời bao dung
4-
đâu đây có tiếng muôn trùng
về trong ký ức não nùng viễn xa
áo em ngoan khép hai tà
lòng trang nguyệt bạch trắng ngà tâm tư
ta đi trong cõi sương mù
mới hay lạc lối vô ưu nẻo về
5-
người từ liễu khuất sương che
thuyền em chìm giữa bốn bề liêu trai
ta trong nỗi nhớ lưu đày
mới hay đêm đã đưa ngày qua sông
mong chi bèo nước tương phùng
thôi em ở lại bão bùng dáng xưa
6-
cố hương thăm thẳm xa mờ
ghi trong vạt áo trang thơ rã rời
thả cho hương ấy về trời
riêng ta giữ lại một thời mộng du
nhớ em ngày tháng sương mù
mắt ai năm ấy vào thu chớm buồn.
Singapore 18/05/2013
HUY THANH