11/5/13

THƠ: MỘT SỐ BÀI THƠ TIÊU BIỂU CỦA CÁC TÁC GIẢ TRONG TẬP THƠ: "KHUNG KỶ NIỆM " DO SƯƠNG LAM NHÃ MY BIÊN TẬP


THƠ:
MỘT SỐ BÀI THƠ TIÊU BIỂU CỦA CÁC TÁC GIẢ TRONG TẬP THƠ:
 "KHUNG KỶ NIỆM "
DO NHÃ MY SƯƠNG LAM VÀ BẰNG HỮU BIÊN TẬP

HUY THANH

 I- VÀI CẢM NGHĨ VỀ TẬP THƠ KHUNG KỶ NIỆM

Tập Thơ  KHUNG KỶ NIỆM  gồm có nhiều  bài Thơ của 15  tác giả không chuyên được Nhã My Sương Lam chắc lọc từ những bài viết trên Blog của họ. Những bài Thơ nầy không hẳn là những bài Thơ hay nhất của các tác giả, và cũng chắc chắn rằng không phải là những bài thơ hay hơn những bài thơ khác, của những tác giả khác dù  họ không góp mặt vào tập Thơ nầy. Tập Thơ do nhà xuất bản Văn Học in, phát hành vào quý IV năm 2012 .
Theo tôi , tập Thơ tất cả chỉ là tượng trưng cho cái " tâm" của những người cầm bút trên Blog , một môi trường không hẳn là ảo mà cũng chẳng hoàn toàn là thật, nhưng đồng đẳng,
" KHUNG KỶ NIỆM" là thế đó, tập Thơ lặng lẽ chào đời không tuyên ngôn,,một thứ tuyên ngôn ồn ào nhiều mầu sắc mang ít nhiều quảng cáo cái "tôi " của tác giả trước bạn đọc như một số tập Thơ khác.
" KHUNG KỶ NIỆM " gồm hai vũ trụ quan ,một vũ trụ quan của thế giới hiện thực mà từng tác gỉa phải lăn lộn hằng ngày với miếng cơm manh áo, một vũ trụ quan siêu thực đè nặng vất vưởng họ trong những nổi nhớ trăn trở đêm về. Đó là hai hình thái biểu đạt của tâm linh, của những bản ngã chân chính, của một thứ cầu vồng nhiều mấu sắc mà ánh sáng  đã đi qua lăng kính của quá khứ và tương lai một cách rực rỡ nhất.

Đọc xong tập Thơ ,tôi cảm thấy những bài Thơ trong tập " KHUNG KỶ NIỆM" không còn là của những tác giả riệng biệt, mà nó nhập thể lại thành của một con người, của những tưởng vọng, hoài niệm , hy vọng và tuyệt vọng chung, Từ những đồng cảm đó , họ hằn lên từng nét bút, run rẩy từng dấu khắc hoạ của câu vần. Thấp thoàng ở  đâu đó, tôi bắt gặp chính mình , không những một lần mà nhiều lân, từ tuổi thơ đến tuổi trẻ, từ trung niên đến tuổi già một cách đồng đẳng dung dị.

" KHUNG KỶ NIỆM " là những  tiếng thơ  tình người đơn chất, không cầu kỳ kiểu cách nhưng  những tác giả đã vắt máu ra thơ. Thơ rút ruột. Thơ đoạn trường   Họ rút ruột thành câu, vắt máu thành vần , Những bài thơ vất vả, nghiệt ngã , những câu chữ toát mồ hôi , những ngôn từ đầy nước mắt, họ đã biến "tiểu ngã tôi " thành "đại ngã chúng ta", có thể có đôi chút vụng về nào đó, nhưng đầy tính chật  thuyết phục, sự thuyết phục làm xao động tình người. Họ thuyết phục chúng ta bằng đồng cảm, bằng quỹ đạo tâm hồn theo một chiều Hyperbol lên dốc và xuống trũng như con trốt xoáy vào cuộc sống.

Hãy đọc Thơ  của họ bằng tinh thần bao dung cuả Thơ, tính chất vị tha của nghệ thuật chân chính .Ai đòi hỏi đọc Thơ mà tác giã phải viết đúng niêm .đúng luật  một cách cầu toàn ngay cả thơ Đường Luật cũng thế, là người đó không biết gì vế Thơ..,còn ấu trĩ trong nhận thức Thơ. Vì bản chất của Thơ là tự do, là phóng  khoáng, là siêu thực, là khai phá.

Thơ là một phạm trù siêu nhiên, một vũ trụ vô ngã, vô giá, bao la vô tận. Con người không ai dám tự hào là mình đi tới  tột đỉnh của Thơ bởi vì Thơ không hề có giới hạn , ngay cả những Đại Thi hào trên thế giới cũng thế .

Bây giờ, rất nhiều người thích làm thơ, họ làm thơ như một phong trào, một thứ thời thượng, một thứ trang sức, hay có mặt để thêm phần khí thế,  hoặc để cho vui. Nhưng tìm một người làm Thơ bằng cái" tâm "thực thì rất khó, tìm những bài thơ hay đích thật thì càng lại khó hơn ..Thơ bây giờ ồn ào như cái chợ. Thơ hay, Thơ dở, Thơ tào lao, bát nháo, đầy dẫy trong những cửa hiệu Thơ như những mặt hàng "tạp hoá ". Những tên tuổi nhà  Thơ "giả" cũng có, nhà Thơ "thật" cũng có, nhà  Thơ " phong trào " cũng có, như một mê cung mà khách xem Thơ nhiều khi cũng ngớ ngẩn, ngã giá mua lầm.

Theo tôi, KHUNG KỶ NIỆM ra đời trong hoàn cảnh ảm đạm của Thơ bây giờ như một ánh sáng lẻ loi, một ngọn nến hiu hắt, như một gã xa phu cố kéo chiếc xe cồng kềnh lên núi cao trên con đường nhiều dốc thẳm. Ho đã thắp lên một  tia sáng, dù nhỏ nhoi, còn hơn ngồi đó mà nguyền rủa bóng tối.

Môt điểm tôi rất tâm đắc là đặc tính Hoài Cổ của tập Thơ nầy, Ngoài những ảnh tượng bằng ngôn ngữ trong những bài thơ Tự do cũng  như Đường Luật, Nhã My còn trích và cô đã dịch những bài Thơ của những nhà Thơ Trung Hoa nổi tiếng để giới thiệu bạn bè như Lý Bạch, Tô Đông Pha. Trương Húc, Vương xương Linh v.v.., trong đó tôi bắt gặp bốn câu thơ của Thôi Hộ mà một thời tôi đã say mê học viết chữ Hán trong những giờ Triết Học Đông Phương:
".Khứ niên kim nhật thủ môn trung "
" Nhân diện đào hoa tương ánh hồng "
" Nhân diện bất tri hà xứ khứ "
"Đào hoa y cựu tiếu đông phong "
( nguyên tác chữ Hán  Thôi Hộ  )
"Năm xưa bên cửa ngày nầy "
" Đào hoa sánh tựa má ai ửng hồng "
" Hỏi  người năm trước còn không ?"
" Hoa đào cùng với gió đông vẫn cười "
( Bản dịch Nhã My )
Phải, thời gian đã đào thải những gì của con người như một gã sát nhân giấu mặt, sẽ không còn lại gì sau những bước đi trăm năm chệnh choạng nghiệt ngã, còn chăng là chỉ những phiến đá rêu xanh mỏi mòn sống im ắng với trăng già quạnh hiu.

Những bài thơ trong KHUNG KỶ NIỆM tôi đã đọc đi  đọc lại nhièu lần như một gã cà lăm, chiêm nghiệm muốn nói một lời dứt khoát, như một gã thầy bói cố tránh nói những điều gian dối,như thường ngày. Đọc xong tôi cũng thở dài, văn học đích thực của con người sao mà nhiều bất hạnh, nhiều bất trắc đến thế, cái bất trắc  của một đứa con hoang đàng quay trở về cố hưong với những bước ngã dài, trượt dốc bi quan, đổ thừa cho số phận  trong định luật sinh tồn ngắn ngủi.  

Sau cùng, điều mà tôi tâm đắc nhất của tập Thơ nầy là rất may tìm được sự hướng vọng, khát vọng của nó như tình thần Kinh Dịch động Đông Phương  Con nguời phải hướng thượng chính mình, Thơ phải hướng thượng theo Thơ , theo nét siêu thoát của nó ,mà trong đó cái "tôi " phải hướng thượng đến cái  chúng ta" một cách không yếu đuối, ươn hèn
 ..
Những bài thơ tôi chọn trích từ tập thơ " KHUNG KỶ NIỆM " nầy không hẳn là sự chọn lựa ngẫu nhiên, mà có cả bằng cảm tính, cái cảm tính con người  có thể dẫn đến lầm lạc hay đúng đắn trong nhận thức. Những gì tôi viết chỉ là những nhận thức chủ quan, có thể các tác giả và người biên tập Nhã My Sương Lam  cũng chưa hẳn hoàn toàn đồng ý về cách nhật định nầy.

Nhưng đây là một diễn đàn, tôi chỉ nói lên những gì suy nghĩ của mình mà thôi  ,tôi chỉ làm nhiệm vụ giới thiệu, không bình luận bài nào , điều đó tôi xin dành cho quý vị và bạn đọc.

Trân Trọng





II- THƠ VÀ TÁC GIẢ :

1- TÁC GỈA:  ANH  ĐỨC  

( Tên thật Đỗ văn Đức - Quê Quán: Hà Nội  - Địa chỉ :  Huyện Đông Anh - Hà Nội )

THÁNG BA ƠI

 Thế là đã hết tháng ba
Cây xoan trước ngõ nở hoa trắng rồi
Nắng hồng trải khắp muôn nơi
Xanh xanh đồng lúa quê tôi cánh cò
Dập dìu đậu cả trang thơ
Bâng khuâng con chữ ngẩn ngơ cái vần
Gió đưa bông gạo trắng ngần
Vương vào mái tóc theo lần bóng em…
Trăng kia chênh chếch nửa thềm
Rượu đào nghiêng chóe môi mềm nhấp ly
Thiều quang mấy chục lần đi
Em ơi níu lại xuân thì có hay.

2- TÁC GIẢ: ĐỖ  QUYÊN

( Tên thật: Đỗ thị Ái Liên- Quê Quán: Bình Thuận - Địa chỉ:  Thi Xã LaGi Bình Thuận )

DƯỜNG NHƯ

Dường như mặt trời lắc lư
Bên ly rượu táo tâm tư mỏi mòn
Dường như tứ ngọc lời son
Thơ ai đằm thắm lăn tròn dịu êm
Dường như gió thổi tóc mềm
Lược ngà vuốt nhẹ cũng ghen bướm cài
Dường như tình cứ vơi đầy
Cho ai mơ mộng liễu gầy hanh hao
Dường như thu cũng nôn nao
Lá vàng rơi nhẹ, vườn cao ướm lời
Dường như... ta cũng yêu người...

3- TÁC GIẢ: GIANG ĐÀ

( Tên thật: Lương  Bút - Quê quán:  Bình Thuận - Địa chỉ: Thị Xã LaGi Bình Thuận )

CHIỀU RƠI

- Chiều rơi ngồi đếm lá rơi
Bên song cửa sồ nghe đời đi qua 
Âm thầm góp nhặt cánh hoa 
Kết vành nguyệt quế để ta dâng đời 
Buồn riêng nặng giọt mưa ơi!
2-
Thẩn thờ đưa tiễn hoàng hôn
Trời nghiêng chếch bóng lối mòn chiều rơi 
thương ngân vọng phương trời 
Bán hoàng hôn để trốn đi hôn hoàng 
Chiều rơi bao nỗi ngổn ngang

4- TÁC GIẢ:  HẢI ĐĂNG 

( Tên thật: Nguyễn Hải Đăng  - Quê Quán: Hải Dương - Đia chỉ: Thị xã Lagi Bình Thuận )

VỀ LA GI ĐI EM

Về La Gi đi em
Với sông Dinh, núi Bể
Về nghe hát dân ca
Trong điệu lý quê nhà
Ơi tiếng hát quê hương
Tiếng hát bao ân tình.
Về La Gi đi em
Ốc hương Cam Bình
Thăm làng hoa Tân Lý
Ngắm biển đẹp Hòn Bà
Soi bóng đêm trăng ngà
Theo gió về núi Ông
Nghe chuyện tình huyền thoại.


Về La Gi em ơi
Đây bến đợi bến chờ
Nhớ thương ai mộng mơ
Nghiêng nghiêng nón bài thơ
Tóc mây bay trong gió
Tựa mạn cầu Suối đó
In bóng vào trời xanh.
Về La Gi với anh
Thăm rừng vàng biển bạc
Ta đi viếng dinh Thầy
Thăm đò đầy Tân Long
Trong hương chiều gọi gió

Cho ai về thuyền ơi
Bên dòng sông thương nhớ
Bóng em trong sao mờ
Trăng vời vợi mong chờ.
La Gi em về đi
Câu tình ca điệu lý
Man mác vọng hồn thơ
Nhớ thương cùng nhau đợi
Có thương cùng nhau chờ
La Gi ! Về đi em

5- TÁC GIẢ:  HẠT CÁT DIỆU SINH

( Tên giao lưu: Hạt Cát Diệu Sinh - Quê Quán:  Nam Định - Địa chỉ:  Vụ Bản Nam Định )  

KHÚC LẠNH ĐẦU NĂM

Trời sà thấp ngang tầm tay với
Mù lẫn mưa sợi sợi giăng giăng
Đầu năm giá rét căm căm
Nối nhau nước giọt tong tong bốn bề…

Rét phố chợ buốt tê hàng quán
Rét lề đường loạng choạng bước đi
Lần hồi bươn bả sớm khuya
Sù sù khăn áo lối về co ro

Người cầy cuốc toan lo vất vả
Kẻ bán buôn tất tả ngược xuôi
Mưu sinh xới đất lật giời
Lần hồi năm tháng, bời bời gió mưa

Cây đông lá rụng thưa vì lạnh
Chim đông buồn dấu cánh dưới hiên
Tường đông che gió tạt xiên
Cong queo nhành liễu oặt mềm lơ thơ

Đèn đỏ quạch mờ mờ tỏ tỏ
Nhà gần xa cửa khoá then cài
Ngõ buồn hun hút thêm dài
Quê buồn lọt giữa sắn khoai nửa mùa.

Ngày rơi rụng sao thưa đêm đến
Nỗi nhớ quên càng đếm càng hao
Mươi phân tóc bạc thấp cao
Lò dò chân bước lao đao... về già

Kiếp đời cũng dăm ba khốn khó
Vui lẫn buồn tựa gió tựa sương
Nhón chân qua một độ đường
Thương thân, càng thấy yêu thương mọi người

Mưa cứ rơi mà giời không ướt
Gió từng cơn thốc ngược thinh không
Một mai đâu đó tận cùng
Trả hư vô gió, sang cùng

6- TÁC GIẢ: HOÀNG NHI

( Tên giao lưu: Hoàng Nhi - Quê Quán: Nghệ An  - Địa chỉ: Nghệ An ) 

NHỚ MIỀN QUAN HỌ

Hẳn là liền chị liền anh
Xa xưa như thể trầu xanh vôi nồng
Như áo the nón ba tầm
Mạn thuyền lúng liếng trăng rằm vàng in
Trước tôi ai đến Hội Lim
Mai sau còn có mũ xiêm yếm hồng
Mình duyên cạn đứng trông
Một thời quan họ đèo bồng nhớ thương
Câu vui gởi miếng trầu thơm
Câu buồn thì cứ lặng thầm phận ta
Chùa Dâu Tháp Bút thì xa
Nhớ sao màu áo nâu già ni cô
Bồng bềnh thật đấy hay mơ
Hội Lim người đợi đường xưa tìm về

7- TÁC GIẢ :  HỒ TỊNH

( Tên thật: Hồ xuân Tịnh - Quê Quán: Quảng Nam - Địa chỉ:  Đại Lộc Quảng Nam ) 

CHIỀU QUÊ

Mây chiều vương nhẹ khói lam
Hoàng hôn chợt ngọn gió nam ru hời
Lá vàng một chiếc nhẹ rơi
Quê hương dù đã xa rời chẳng quên
Đường làng chân bước chông chênh
Cầu tre dẫu có gập ghềnh vẫn qua
Hoa cau rụng trắng sân nhà
Vườn xưa nụ tím hoa cà làm duyên
Dập dờn cánh bướm chao nghiêng
Sắc vàng hoa cải dành riêng cho nàng
Xa quê đã mấy mùa sang
Rộn ràng phố vẫn nhớ làng quê xưa...

ĐI - VỀ

Ra đi rồi cũng quay về
Bao giờ sực tỉnh cơn mê một đời
Biển xa sóng vỗ trùng khơi
Người về phố cũ một thời xôn xao
Trời đêm vằng vặc trăng sao
Quê hương hai tiếng ngọt ngào trong tim
Cớ sao mải miết đi tìm
Tha hương có lúc lặng im rã rời
Người đi nhặt ánh trăng rơi
Gió ngàn về biển ru lời nước non...

8- TÁC GIẢ:  HỒNG NGOAN

( Tên thật: Nguyễn thị Ngoan - Quê Quán: Hải Dương - Địa chỉ:  Thị xã LaGi Bình Thuận 

THIẾU ANH

Trời đẹp nhưng buồn chỉ thiếu anh
Biết cùng ai để ngỏ duyên lành
Ở nơi xa vắng nào anh hỡi
Ai đón đưa em buổi sáng thanh

Khi cất lời ca khúc trữ tình
Nhớ anh nhớ cả khoảng trời xanh
Chim khôn về tổ hoàng hôn xuống
Trăng đẹp đêm nay lại vắng anh.

9- TÁC GIẢ: HƯỚNG DƯƠNG

( Tên thật: Đỗ thị Ngọc Cầm - Quê Quán: Quảng Nam - Địa chỉ: Bà Rịa   

MƯA BÃO MIỀN ĐÔNG

Mưa bão đâu về tận biển Đông
Mịt mù gió lốc khiến đau lòng
Vườn rau xơ xác dăm luống cải
Sân cảnh tan hoang mấy bụi hồng.

Mít nhỏ vừa trồng lay lắt ngọn
Xoài cao mới gãy chỏng chơ bông
Thiên tai ập đến không đường tránh
Vất vả bao lâu cũng số không..

CHIA SẺ..Bài họa của NHA MY

Năm nay bão sớm viếng miền Đông
Chuẩn bị chưa xong rối cả lòng
Mù mịt mưa tuôn vườn tược mất
Ầm ì gió giật cửa nhà bong

Ngổn ngang cây đổ đầy đường phố
Cuồn cuộn nước dâng trắng cả đồng
Vất vả nhiều ngày lâm cảnh khổ
Bao nhiêu của cải cũng là không

CẢNH NGHÈO

Lửa hồng tiếng củi kêu tanh tách
Trà nóng ly sành mời đón khách
Lúc lắc long đinh mấy bậc thang
Xiêu xiêu tuột lạt đôi bờ vách
Luồn qua khe cửa gió bay thông
Len đến kẽ bếp tro thổi sạch
Cảnh khổ neo người chịu số phần
Chẳng nên buồn bã mà than trách.

Bài họa của NHA MY

Một đóa quỳnh thơm trà một tách
Chung nhau vui thú ta mời khách
Trăng khuya tĩnh lặng chiếu qua sân
Hoa hiện mơ màng trên bức vách
Chủ khách tình thân dạ sáng ngần
Bạn bè kính mến tâm trong sạch
Thanh bần tiếp đãi chẳng bấy nhiêu
Bằng hữu vui lòng nên chẳng trách

10- TÁC GIẢ 10: LA THỤY

( Tên thật: Đoàn minh  Phú - Quê Quán: Bình Thuận - Địa chỉ: Thị xã LaGi Bình Thuận ) 

THƠ TẶNG NGÀY VỢ NGHỈ HƯU

Ừ thì mình cũng qua cầu
Rồi đây bục giảng thành màu khói sương
Còn đâu bụi phấn rắc vương
Một thời sinh hoạt học đường mê say... !
Giã từ giáo nghiệp hôm nay
Giao thoa: khoảng lặng..., nhẹ bay cung trầm
Tơ vương ý kén lòng tằm
Miên man kỷ niệm bâng khuâng dặm về
Thì ừ ! Chào biệt bạn bè
Chia tay trường lớp, lắng nghe tiếng lòng
Chúc người ở lại tâm đồng
“Trồng người” góp sức, thành công bội phần

11- TAC GIẢ: NHÃ MY - SƯƠNG LAM

( Tên thật:  Lâm thị Ngọc Sương - Quê Quán: Kiến Hòa Bến Tre  Địa chỉ: Washington Hoa Ký )  

MƯA

Một mình bến vắng chiều mưa
Hạt khoan. Hạt nhặt. Hạt thưa. Hạt dày.
Tóc mây ướt chẳng buồn bay.
Nón che quá mỏng mưa đầy mắt xanh.
Ai đời xuân sắc mong manh.
Tránh đâu cho khỏi lòng giăng mối sầu.
Mưa. Sông chở nước về đâu.
Ước chi mình dệt làm cầu đón đưa.
Sang sông bến vắng chiều mưa.
Thuyền không nhẹ lái sông xưa nhớ người.
Sang ngang người hiểu gì chưa.
Tình tha thiết mấy cũng vừa chiêm bao

SƯƠNG TRẮNG

Sương trắng chiều buông mờ mịt
Ai về chân bước lang thang
Lời hứa vang mùa cô tịch
Thương trăng xế tuổi mơ màng

Lòng hẹn yêu người đến chết
Hôm qua sao thấy ngỡ ngàng
Sương trắng buồn giăng mênh mang
Lòng người như sương mau tan

Lời buồn nghe sao vang vang
Sương trắng còn buông thênh thang

VÀO ĐÔNG

mùa trở lạnh cho dày thêm áo
cho tóc thôi bay cho mắt u buồn
cho bàn tay tìm nắm vội bàn tay
mùa trở lạnh cho tình thêm chút nữa
môi hồng tìm kiếm nụ hôn thơm
hơi thở dập dồn trong gió rét
mùa trở lạnh cho bồn chồn thêm nỗi nhớ
nắng nhạt nhòa gió lạnh thổi hây hây
cây nghiêng sầu lá rụng phủ sương mai
đêm ôm ấp giấc nồng không vội sáng
mùa trở lạnh cho cần nhau hơn nữa
chút nữa thôi tim đủ ấm tình cờ !

CẢM ĐỀ THƠ BÙI GIÁNG

Vạn kiếp không nguôi sầu lữ thứ
Nghìn thu khó hiểu chuyện tình quê 


(Thơ BÙI GIÁNG-Chuyện Chiêm Bao bài 10) 

''Trăm năm trong cõi người ta''
Ai tài ai mạng chi mà ghét nhau
Cuộc đời kẻ trước người sau
Đường âm phủ rộng dắt nhau mà về
Trần gian một cõi u mê
Dở điên dở tỉnh gởi lời vào thơ
''Mù sương phi cảng'' mịt mờ* 

ÁO XANH còn mộng bên bờ hoang sơ 
SẤU RIÊNG CHÂU CHẤU cơn mê 
MÁI HIÊN- TẶNG ĐẤT-VỖ VỀ -CHIÊM BAO

Trung niên thi sĩ vẫy chào
Đem thơ dệt mộng
LY TAO tặng người 

TỒN SINH thì chỉ một đời 
ÔNG ĐIÊN tỉnh giấc đất trời RONG CHƠI
Mai về ''giũ áo'' '' tà huy''** 

''Lá Hoa Cồn'' nhớ chút gì mù sương...

Ghi chú
*
mù sương phi cảng não nề
thôi anh ở lại buồn về em mang


(thơ CAO THI VẠN GIÃ).
**
em về giũ áo mù sa
trút quần phong nhụy cho tà huy bay
BÙI GIÁNG

Thơ cảm tác về BÙI GIÁNG


HUYTHANH 

tặng Nhã My

" Mai về giũ áo tà huy "
" Lá hoa cồn nhớ chút gì mù sương " ( B G )
Bóng ai xiêu dạt dặm trường
Còn nghe sỏi đá ngùi thương cõi về
Mịt mờ một nẻo tình quê
Trăm năm còn có ước thề nữa đâu
Khi trầu đã lạc mâm cau
Khi vôi không giữ được màu trắng xưa
Thì xin khoan hãy làm ngơ
Để ta viết những chúc thơ cuối cùng
Một mai đời có lâm chung
Ta vui trong kiếp kẻ khùng nhân gian
Người điên Thơ ứa lụy tràn
Trăm năm ai để vành tang Giáng Bùi ?

NHỮNG BÀI THƠ DỊCH TỪ CHỮ HÁN 
CỦA NHÃ MY

Đây là những bản dịch thơ từ nguyên văn Hán Việt của các TG Trung Hoa. Là do một người bạn của SL’s Blog gửi vào cho SL dịch đã đăng trong blog Xin in lại để làm kỷ niệm.
ĐÀO HOA KHÊ Trương Húc Nguyên tác Hán Việt
Ẩn ẩn phi kiều cách dã yên 
Thạch ky tây bạn vấn ngư thuyền
Đào hoa tận nhựt tùy lưu thủy
Động tại thanh khê hà xứ biên?


 Dịch SUỐI ĐÀO HOA Cầu treo ẩn hiện khói đồng 
Hỏi ông thuyền đậu bên dòng bờ tây 
Hoa đào theo nước lao xao 
Biết chăng lối động đường vào ở đâu?
Ô THÊ KHÚC Lý Bạch Nguyên tác Hán Việt


Cô tô đài thượng ô thê thì
Ngô Vương cung lúy túy Tây Thi
Ngô ca Sở vũ hoan vị tất
Thanh sơn dục hàm bán biên nhật
Ngân tiển kim hồ lậu thủy đa
Khởi khan thu nguyệt trung giang hà
Đông phương tiệm cao nại lạc hà


Dịch KHÚC CA QUẠ ĐẬU Cô Tô đàn quạ tụ về
Vua Ngô Tây Tử mãi mê vui vầy
Hát Ngô múa Sở kéo dài
Mặt trời xuống thấp non đoài xa xa
Bình vàng tên bạc trôi qua
Trăng thu đã lặn sóng xa trập trùng
Phương tây trời đã ửng hồng
Cuộc vui kéo mãi vẫn không chịu tàn


TÂY THI Tô Đông Pha Nguyên tác Hán Việt

Thủy quang liễm diễm tình phương hảo 
Sơn sắc không mông vũ diệc kỳ 
Dục bá Tây Hồ tỉ Tây Tử 
Đạm trang nồng mật tốn tương nghi 
Dịch TÂY THI 
Nắng dọi lượn lờ bóng nước xao
Mưa tuôn vẫn sắc nước xanh màu
Tây hồ ví tựa Tây Thi vậy
Trang điểm thế nào đẹp như nhau

TÂY THI THẠCH Lâu Dĩnh Nguyên tác Hán Việt 
Tây Thi tích nhựt tẩy sa tân
Thạch thượng thanh đài sầu sát nhân
Nhứt khứ Cô Tô bất phục phản
Ngạn bàng đào lý vị thùy xuân
Dịch PHIẾN ĐÁ TÂY THI 
Tây Thi giặt lụa bến sông này
Đá bám rêu buồn dạ xót thay
Cô Tô một chuyến đi không lại
Đào lý bên sông vẫn nở đầy.
KHUÊ OÁN Vương Xương Linh
Nguyên tác Hán Việt
Khuê trung thiếu phụ bất tri sầu
Xuân nhựt hương trang thượng thúy lâu
Hốt kiến mạch đầu dương liễu sắc
Hối giao phu tế mịch phong hầu
Dịch LỜI THAN KHUÊ PHỤ
Trong cung thiếu phụ không sầu 
Ngày xuân trang điểm lên lầu nhìn quanh 
Giật mình thấy sắc liễu xanh 
Tiếc chồng vạn dặm công danh chưa về. 

ĐỀ ĐÔ THÀNH NAM TRANG Thôi Hộ Nguyên tác Hán Việt
Khứ niên kim nhựt thử môn trung 
Nhân diện đào hoa tương ánh hồng
Nhân diện bất tri hà xứ khứ
Đào hoa y cựu tiếu đông phong
Dịch ĐỀ ĐÔ THÀNH NAM TRANG
Năm xưa bên cửa ngày này 
Đào hoa sánh tựa má ai ửng hồng
Hỏi người năm trước còn không
Hoa đào cùng với gió Đông vẫn cười.

ĐẢO Y THIÊN Lý Bạch Nguyên tác Hán Việt 
Khuê lý giai nhân niên thập dư
Tần nga đối ảnh hận ly cư
Hốt phùng giang thượng xuân qui yến
Hàm đắc vân trung xích tố thư
Ngọc thủ khai giam thường khan thức
Cuồng phu do thú Giao hà bắc
Vạn lý Giao hà thủy bắc lưu
Nguyện vi song điểu phiếm trung châu
Quân biên vân ủng thanh ty kỵ
Thiếp xứ đài sinh hồng phấn lâu
Lâu thượng xuân phong nhật tương yết
Thùy năng lãm kính khan sầu phát
Hiểu xuy niên quản tùy lạc hoa
Dạ đảo nhung y hướng minh nguyệt
Minh nguyệt cao cao khắc lậu trường
Chân châu liêm bạc yểm lan đường
Hoành thùy bảo ác đồng tâm kết
Bán nhất quỳnh diên tô hợp hương
Quỳnh diên bảo ác liên chi cẩm
Đăng chúc quỳnh quỳnh chiếu cô tấm
Hữu sứ bằng tương kim tiển đao
Vi quân lưu hạ tương tư chẩm
Trích tận đình lan bất kiến quân
Hồng cân thức lệ sinh nhân uân
Minh niên nhược canh chinh biên tái
Nguyện tác dương đài nhứt đoạn vân

SL phỏng dịch ĐẢO Y THIÊN 
Mười năm vắng lặng phòng khuê
Chau mày một bóng não nề sầu dâng
Xuân về én liệng bên sông
Trong mây miệng ngậm mấy dòng tin xa
Thở dài tay ngọc mở ra
Biết chàng còn ở ngoài xa Giao hà
Sông Giao cách biệt nơi nào
Nguyện làm đôi én trời cao bay cùng
Ngựa chàng mây phủ mông lung
Lầu hồng phận thiếp xanh cùng cỏ rêu
Gió xuân lặng lẽ đìu hiu
Ngắm gương thấy tóc bạc nhiều tháng năm
Hoa rơi tiếng sáo xa xăm
Áo nhung đấp phủ đêm nằm trăng sao
Trăng lên thời khắc qua mau
Rèm buông phủ kín hiên sau lạnh buồn
Bức màn kết giải đồng tâm
Hương thơm rũ bỏ tràn trên chiếu nằm
Gấm hoa ai dệt chiếu màn
Chỗ nằm hiu quạnh riêng hàng nến soi
Một mai tin đã tới nơi
Tương tư làm gối cùng mời người xưa
Tháng ngày thắm thoát thoi đưa
Khăn hồng thấm lệ người xa chưa về
Năm sau chàng vẫn ngoài biên
Thiếp xin làm áng mây trên Dương đài


12- TÁC GIA  : TIẾNG LÒNG

( Tên thật : Nguyễn tố  Uyên-  Quê Quán Hưng Yên - Địa chỉ : Thái Nguyên )   

CHỢ PHIÊN

Bó vào chặt một vòng mây
Câu ẩn, câu dụ, câu đầy, câu vơi...
Thế rồi Một hạt nắng rơi 
Xuống tay Héo cả một trời đa đoan!
Chợ còn lưng lửng, chưa tàn 

Gom thơ ta quẩy thời gian trở về!
Bước chân trĩu nẻo sơn khê
 

Dùng dằng ế nửa câu thề đã giăng...
Chợ phiên, một kiếp trăm năm.


CỐ NHÂN


Người về khuấy chén giao bôi
Chênh chao đáy mắt một trời bão giông!
Ngụm ngọt dằn sóng tự lòng
Ngụm cay ngăn lại những dòng châu sa.

Tay này giờ của người ta
Tình này giờ của nhạt nhoà khói sương
Người về nhặt lại dư hương
Cời tàn tro
Đốt yêu thương
Cuối ngày!
Cụng ly... tay lỡ... chạm tay
Thương người mượn rượu giả say trước người!
Cụng ly.... méo mó nụ cười ...
Thương mình chèo chống bằng lời xã giao.


Đêm về
Thương giấc chiêm bao
Chạm gờ hiện thực
Nghẹn ngào....
Cố Nhân..... !

13- TÁC GIẢ:  TRẦN TỊNH NHƯ

( Tên thật: Trần Như NINA  - Quê Quán :  Hoa Kỳ   - Địa chỉ : Laveen Arizona USA     

NHỚ BÉ  
Trần Tịnh Như



Mai đã xa rồi bé của tôi 
Mai về anh nhớ lắm bé ơi 
Nhớ dáng bé đi chiều thon thả 
Gió se vờn nhẹ tóc ngang vai 
Nhớ sân trường cũ chiều về muộn 
Những bước lần theo bước chân ai 
Có chiếc lá rơi thanh thoát quá 
Ép lá trong thơ để nhớ người 
Nhớ mắt bé cười như hẹn ước 
Nhớ môi bé thắm những lần say 
Nhớ hơi bé nhẹ thơm hương bưởi 
Nhớ tiếng bé trong…tiếng nhạc rơi 
Ở một chổ nào nghe cũng nhớ 
Nhớ quá đi thôi …dáng một người 
Có phải là em hay Thiên Sứ 
Đem sao về đậu đỉnh đêm xuân 
Có phải là em hay thiếu nữ 
Làm say hương gió…đậm hương đời 
Có phải là em tình tri kỷ 
Ngọt ngào giọt nước chảy về tim 
Có phải là em người tri kỷ 
Dậm ngàn thiên lý dễ hồ quên 
Chao ơi là nhớ…Chao ơi nhớ…! ! ! 
Có nhớ nào hơn nhớ bé “ N “

14 -TÁC GIẢ:  CAO HOÀNG TRÂM 

( Tên thật: Trương văn Tôn - Quê quán: Bình Thuận - Địa chỉ: Thị Xã LaGi Bình Thuận )  

VỀ BIỂN LAGI HỒ TÔM MŨI ĐÁ 


 
Bầu trời xanh, khảm bạc xanh
Động vàng xăm cát, gợn vành dấu chân
"Đất chồm"lưu dấu bao lần
Vùng xưa, còn nhớ, trọn phần ước mơ...
Ai đi đuổi mộng ngày thơ!
Biển xanh chợt thức ta ngơ ngẩn nhìn!
Lăn tăn con sóng lặng thinh
Thùy dương buông khúc-ru tình nước non
Người đi nuôi mộng vàng son
Động bù khuất bóng vẫn còn tơ vương
Biển khơi mờ bóng khói sương
Ta về hong lại nhớ thương vẫn còn? !...
Me đương ửng đỏ nụ tròn
Một vùng hoa muống điểm son cát vàng

HỒ TÔM - MŨI ĐÁ bãi ngang
Lưới câu - cá, mực, thuyền nan nối bờ
La Gi biển mặn tình thơ
Một thời sóng dữ phủ bờ quặn đau!
Ta nghe lòng biển dạt dào
Về đây hoài niệm thắm bao ân tình!

15- TÁC GIẢ: HUY THANH

( Tên Hộ Chiếu theo Quốc Tịch:  Philippe Nguyễn -  Quê Quán: Tiền Giang -  Địa chỉ: Đalạt Lâm Đồng  - Singapore ) 



PHÚT TĨNH LẶNG VÔ THƯỜNG  

1)         Tôi đi tìm một bóng tôi
Loanh quanh chỉ thấy rã rời thịt xương
Cuộc đời còn lắm tai ương
Sinh non thế kỷ nên thương thân mình

2)        Em về hoa cúc rung rinh
Buồn tôi trót nhuộm chênh vênh đóa hồng
Trường xưa cổng khép Gia Long
Người thay áo mới theo chồng đi xa

3)        Tình tôi chết dưới cội hoa
Hồi kinh tuyên lễ mưa qua giáo đường
Tóc người ảo bóng tà dương
Hồi chuông hoài niệm nghe dường chiêm bao

4)        Tôi về đời đã lao đao
Như đèn leo lét hình vào bóng xưa
Ai ngồi bên võng ầu ơ
Ru con mà nhớ tình xưa rã rời.

5)        Tôi đi tìm sợi tóc rơi
Ngày xưa em chải một thời trắng trong
Tóc ươm mấy giọt nắng hồng
Tôi bay trong cõi bềnh bồng nhớ thương
Mai em về cõi vô thường
Có nghe lá đổ chiều sương vọng về?

HUY THANH