THƠ :
ĐỘC THOẠI NGÀY SINH NHẬT
HUY THANH
( Tặng tôi ngày sinh nhật )
Một ly chanh Rhum đắng
Bên đứa con gái buồn
Chiều quán bar tĩnh lặng
Ngoài trời mưa cứ tuôn
Ta mang hồn cỏ úa
Mọc trên bãi đá ngầm
Vào đời không chọn lựa
Cho tàn cuộc trăm năm
Ai mang ta vất bỏ?
Vào cuộc nhiễu nhương nầy?
Làm kiếp người ương dở
Nên nợ đời trả, vay.
Bày chi ngày sinh nhật
Có nghĩa lý gì đâu
Kiếp người sinh rồi mất
Chỉ là trò biển dâu
Một ngày như mọi buổi
Ta qua lại chốn nầy
Quên mất ngày tăng tuổi
Quên mất thuở hoài thai
Đứa con gái gục đầu
Hát vài câu nhạc sến
Ta gõ chén giải sầu
Men đời làm choáng chếnh
Quán bar chiều ế khách
Người con gái da đen
Cười hàm răng trắng bạch
Nói chưa rành tiếng "em"
Ngoài kia sóng trùng trùng
Lạc loài dăm tiếng hát
Ta như kẻ khật khùng
Lết trong từng nốt nhạc
Ngày sinh nhật xứ người
Tặng ta bài xa xứ
Thơ xa dần ngôn ngữ
Như thuốc tàn kẽ môi
Trên cung trầm áo não
Gầy lại cuộc trăm năm
Ta nói lời trơ tráo
Ra dấu như người câm
HUY THANH