THƠ :
TÔI ĐI TÌM TÔI
HUY THANH
Tôi đi tìm lại bóng tôi
Chung quanh chỉ thấy rã rời cơn đau
Thịt da như có cấu cào
Vết thương trổ nhánh, máu mầu chung thân
Tôi đi tìm bóng người dưng
Ngày xưa nước mắt rưng rưng bốn muà
Tóc dài chải giọt nắng thưa
Cơn đau mấy vết thương vừa lành da
Tôi đi tìm bóng quê xa
Lời ru tiếng võng câu ca dao buồn
Trưa hè những giọt nắng tuôn
Mồ hôi cha đổ rẫy nương đêm ngày
Tôi đi tìm lại bóng thầy
Cơn ho sù sụ những ngày đò đưa
Qua sông kẻ nhớ, người chưa
Trường xưa trống giục nắng thưa gọi hè
Tôi đi tìm mái tóc thề
Ngày xưa em thả vụng về vai tôi
Hương thơm hoa bưởi quanh người
Tôi mang hương ấy ướp lời biệt ly
Tôi đi tìm bóng em đi
Xa em thành kẻ vô nghì lãng phiêu
Em về bóng đổ liêu xiêu
Chao nghiêng cánh áo quạnh hiu cánh lòng
Tôi đi tìm kiếp lưu vong
Thành tên bội bạc, gai chông gót đời
Sao tôi không thấy mặt trời?
Hay là hình đã tách rời bóng tôi?
Tôi đi tìm mảnh trăng côi
Lần trong ký ức, nửa đời truy hoan
Ngón tay khói thuốc hoe vàng
Tìm ai trong chốn nhân gian hiểu mình?
Tôi đi tìm kiếp tử sinh
Mình tôi hát khúc nhạc tình lao đao
Vui buồn lời đã nghêu ngao
Đi vào tuyệt lộ, lối nào thấy em?
HUY THANH