HUY THANH
Người đi thiếu nửa vầng trăng
Nghe hồn rơi rụng chết trầm dưới khe
Đường mây cánh ÉN xa quê
MÙA THU bỏ lại lê thê lá vàng
Sông chiều một chuyến đò ngang
Người qua sông cũng ngỡ ngàng bến xưa
ÉN chìm dưới lớp mây thưa
MÙA THU giăng mắc cơn mưa ngỡ ngàng
HUY THANH