16/9/14

THƠ NHẠC: ĐOẠN CUỐI CUỘC TÌNH

THƠ NHẠC
ĐOẠN CUỐI CUỘC TÌNH
 HUY THANH

1-
Một lời vàng đá trao nhau
Trăm năm hai chữ lẽ nào lại quên ?
Dù sông lắm bãi gập ghềnh
Dù đời phải bước chông chênh qua đò
Dù đời hạnh phúc bơ vơ
Duyên ta vẫn giữ bài thơ tháng ngày
Lời xưa ghi tạc dạ nầy
Mà sao nay để đắng cay xé lòng ?
Đường tình những bước long đong .
Sóng xô từng lớp chập chùng biển dâu
Vết thương nhỏ máu ban đầu.
Bây giờ nhỏ lệ xuống cầu vu quy



2-
Một người ở, một người đi
Người về khép nắng tà huy áo hồng.
Năm xưa người ấy chưa chồng
Đời vui như ánh trăng rằm ngây thơ.
Bây giờ tàn cuộc ngẩn ngơ.
Những lời hẹn ước  thẫn thờ khói sương
Bây giờ vào cuộc tang thương
Mới hay buồn đã phong sương tuổi đời
Xót xa từ cõi sương phai.
Lời kinh qua chốn dạ đài nhân gian.
Tình xưa còn đốm lửa vàng
Câu ca còn khói thuốc tàn trên môi

HUY THANH


ĐOẠN CUỐI CUỘC TÌNH
LỜI: HUY THANH
NHẠC: ANH VIỆT THANH
CA SĨ TRÌNH BÀY: GIAO LINH
ALBUM NHÃ CA 2
LIEN HỆ PO.:BOX 699 CAWN .CALIFORNIA 9026 .USA

Thôi đã xa nhau rồi,còn chi nhớ thương trong đời.Tình là bờ sông vắng, một ngày mưa xuống. Tình đầu tiên phơi dấu thương đau, vì mình đã lỡ yêu nhau. Chuyện tình như bọt nước theo triền sóng vỡ tan từ đây.Ta đã xa nhau rồi. Hồn mang vết thương muôn đời. Còn vực sầu nước mắt ngậm ngùi chưa dứt. Ngày ngày qua chưa hết ăn năn.Cuộc tình lịm kín khăn tang. Giọt sầu như giọt đắng Trong tiền kiếp đớn đau ngàn sau. Ngày đó, ngày đó rã rời trong kiếp người. Người về non cao ôm mối tình đau suốt đời. Ngày xưa ngày xưa chuyện tình xa xưa tình vừa ươm theo mầu áo em còn ấu thơ đã xây lầu mơ.Nhưng giấc mơ tan rồi. còn đây tiếng ca u hòai, tình nầy rồi hoang phế một đời nhân thế chuyện tình xưa xin trả mây bay. Ngày buồn nào có ai hay. Cuộc tình ta lịm chết. Đôi lòng sẽ xót xa từ đây.

HUY THANH