14/10/14

Thơ: GIẬN HỜN

GIẬN HỜN
Thơ HUY THANH


 


Anh không đến kịp em chờ
Gặp nhau em lại làm ngơ không nhìn
Giận hờn cúi mặt làm thinh
Mặc anh giải thích cố tình không nghe
Anh nói là tại kẹt xe
Qua bao ngã rẽ người che lấy người
Lên xe không nói không cười
Không ca không hát không vui dỗ dành
Đông người mà phố vắng tanh
Khi không ta lại biến thành người dưng
Anh về tối cũng bâng khuâng
Chắc em đêm cũng rưng rưng lệ hờn
Chờ mai sáng sớm tinh sương
Gặp nhau huề để yêu thương lại đầy.

HUY THANH