9/3/15

THƠ: NGŨ NGÔN THÁNG BA




HUY THANH
*
Nắng tàn phai ký ức
Nhang khói lạnh đời nhau
Bài thơ phai nét mực
Nát từng phiến chiêm bao
*
Ta đầu thai thành én
Òa vỡ mấy mùa xuân
Vuột tay thời bẽn lẽn
Tình đầu khóc rưng rưng
*
Bạn bè dăm ba đứa
Thành nắm mộ phương xa
Tình quê không mở cửa
Đất người chẳng lối ra
*
Mang thân làm viễn xứ
Nên trọn kiếp độc hành
Lấn lem đời cô lữ
Nụ cười hoá mong manh
*
Tháng ba -ừ- cứ tháng
Ta sầu cứ mặc ta
Đến khi nào chê chán
Ta vế chết quê nhà
*
Em hoá thân xa lạ
Chìm một gót phiêu du
Chân son nào trăm ngã?
Môi son nào tạ từ?
*
Ta gánh hồn phong nguyệt
Mòn mỏi bước tiêu dao
Gót gìầy vương bão tuyết
Rả rời bước thấp cao
*
Một bài thơ năm chữ
Mang giá lạnh xứ người.
Cho cuộc tình nghich lữ
Nhiều giọt lệ đầy vơi
*
Năm chữ thì năm chữ
Tháng ba ừ tháng ba
Mang mảnh hồn di trú
Nửa đời ta khóc ta


HUY THANH