7/7/14

Thơ: LẶNG LẼ MỘT TUẦN

 LẶNG LẼ MỘT TUẦN



HUY THANH

Sáng chủ nhật đến giáo đường đi lễ
Dấu chân hồng em để lại ngoài hiên
Ngoài sân anh cũng âm thầm xưng tội
Góc giáo đường lạc lõng một con chiên*



*Chiều thứ hai cổng trường vừa mở cửa
Em nghiêng nghiêng ôm cặp sách ra về
Mưa làm ướt lấm lem bàn chân nhỏ
Anh thương thầm (không biết lấy gì che)*

*Sáng thứ ba áo dài em đến lớp
Anh bâng khuâng ngoài cổng đợi từng giờ
Chờ đến khi cánh cổng trường đã khép
Anh trở vế trong bước chậm bơ vơ*

*Chiều thứ tư âm thầm theo lặng lẽ
Ghé chợ chiều em mua mấy nhành hoa
Em ướm thử cho mùi thơm vương má
Hoa với người ai dáng dấp kiêu sa ?*

*Sáng thứ năm mưa buồn vương mái tóc
Em trú mưa đứng thoáng mắt u buồn
Anh đứng nép bên bờ rào muốn khóc
( Thấy ai buồn, nghĩ chợt thấy mà thương )*

*Chiều thứ sáu em không còn đến lớp
Mùa hè ve thay một khúc kinh cầu
Hàng phượng vỹ rưng rưng lời vĩnh biệt
Đưa em về huyệt lạnh chốn ngàn sâu *

*Chiều thứ bảy cuộc tình trôi xa khuất
Anh về đây thăm lại cổng nhà thờ
Cỏ xanh rêu như hồn anh buốt lạnh
Gác chuông chiều vọng những tiếng bơ vơ.

HUY THANH