15/10/13

THƠ NHẠC: MỘT CHUYỆN TÌNH


THƠ NHẠC:
MỘT CHUYỆN TÌNH 
HUY THANH

1- THƠ:
MỘT CHUYỆN TÌNH
1-
Chuyện tình ảo ảnh phù du
Xa nhau thì đã sương mù áo bay
Người về tóc trắng sương phai
Nên trong ký ức lạc loài xanh xao
Trở trăn hồi bước chiêm bao
Người đi qua đó lao đao nửa đời

 2-
Ta về nghe tiếng sóng rơi 
Như trên núi thẳm thốt lời rong rêu
Hư không vẳng tiếng tiêu thiều
Ai về bên ấy tiêu điều dung nhan
Phù dung sớm nở tối tàn
Mới hay sương khói dặm ngàn áo anh
3-
Chuyện tình trắc trở loanh quanh
Vết thương mấy nếp sao lành thịt da ?
Hồn lưu lạc dưới giang hà
Mắt ai sâu thẳm một tà huy xưa
Người về chiếu nắng , hay mưa ?
Nên  mùa thu chết,  ngẩn ngơ lối về
4-
Cuộc tình vào cuộc hôn mê,
Lá vàng đâu lấp lời thề nguyên khai
Tóc ai buông xỏa bờ vai
Khép mi như có thiên tai khép đời
Dặm ngàn liễu rũ chơi vơi
Xa nhau chỉ có hồn côi cút tìm
5-
Cuộc tình gãy một cánh chim
Tả tơi nhang khói biết tìm nhau  đâu
Tóc xanh giờ đã thay mầu
Ta về nơi ấy ngậm sầu cỏ cây
Thế gian vẫn thế gian nầy
Tình xưa vẫn cứ lưu đày thịt da
6-
Cội mai rụng giữa giang hà
Trùng khơi lớp lớp sóng xa về nguồn
Ai về ghé bến sông tương
Cho ta gởi chút khói hương nhớ người
Cuộc tình tội nghiệp ra khơi
Chỉ xin thiên cổ một lời bao dung

HUY THANH




BÀI HÁT: MỘT CHUYỆN TÌNH 

NHẠC PHÁP :HISTOIRE D' AMOUR
DỊCH LỜI VIỆT : HUY THANH
CA SĨ: PHƯƠNG THU
ALBUM: NHÃ CA 2
BAN NHẠC: THE BLUE NOTE
LIÊN HỆ: TRUNG TÂM SÓNG NHẠC HẢI NGOẠI: PO.BOX 639,LAWNDATE, CALIFORNIA  USA

LỜI BÀI NHẠC MỘT CHUYỆN TÌNH
Chuyện đời em đau thương một kiếp là tình yêu anh. Ngậm ngùi tơ vương ôi buồn đã tràn đầy đôi tim.Chuyện tình như đêm không một ánh sao rồi mang đến cho ta thêm đớn đau, buồn thiên thu hơn duyên tình khác.
Dù tình yêu đương không còn cháy nồng nàn trong đêm. Dù niềm mơ tan nhưng còn thức gợi lại hương duyên.Một rừng thu phong vong lời tiễn đưa người đau đớn khi quay về chốn xưa ngày trôi đi nào thấy bao giờ.
ĐIỆP KHÚC :
Đó là ngày tan vỡ tình yêu chuyến xe tang nở hoa sầu thấy ân tình bay như làn khói đến hư vô xót xa đời. Có bao giờ ta đền mộng ước cũ. Chốn xưa mà anh đã từ giã, với ân tình nay đã lìa xa ta. Sớm mai nào khói sương đưa người.
Chuyện tình ta nhân gian cũng biết là tình chia phôi. Mà người thương yêu bây giờ đã thành loài hoa rơi. Dạt dào trôi theo bao nguồn sóng đưa, và trên không ngôi sao rụng bến mơ ngàn dư âm nào tắt bao giờ..
Cám ơn quý vị và các bạn

Photobucket