11/12/12

Thơ: ĐẬP CHÉN TIÊU DAO

THƠ
ĐẬP CHÉN TIÊU DAO
HUY THANH 
Ta tìm một bến tịch nhiên
Đưa em huyễn mộng bằng thuyền chiêm bao
Rượu đào chung chén bể dâu
Tiễn nhau qua môt nhịp cầu tử sinh
Dù đời nghiêng ngã, điêu linh 
Rượu kia ngọt, đắng: chênh vênh bãi sầu

Em ngồi một góc chiêm bao
Hò, xang, xê, cống, hát trao nỗi lòng
Dù đời còn lắm gai chông
Còn trơ lại một cánh hồng bèo mây
Hẹn nhau nửa cuộc xum vầy
Men thơ đối ẩm, nửa cay, nửa buồn
Thuyền chưa dạt bến sông Tương
Như trong hội ngộ, có dường biệt ly
Tiêu dao nát tuổi xuân thì
Ngày mai một bóng, người đi chập chùng
Em về xoả tóc liễu dương
Hoá thân tượng đá, ngóng đường chinh phu
Mưa bay mấy cõi trời mù
Ta mang ảo ảnh, phiêu du nỗi lòng
Tiêu dao một cõi trời không
Hẹn nơi nước nhược, non bồng  tái duyên
Tương giao một bến Cửu Tuyền
Say men chếnh choáng, qua miền nhân gian

Chia nhau một hớp rượu tàn
Đập cho vỡ chén ly tan cõi người



   

HUY THANH