TÌNH YÊU NHƯ TOÁN HỌC 
HUY THANH 
Tình yêu như mặt trời quanh "quỹ đạo "
Tim hai người chung  "đường  kính" đi qua. 
"Điểm" nằm ngoài là  "quỹ tích " rất xa.
Đường  còn lại  là tình yêu "tiệm cận" 
Từ "tâm điểm" em nhìn anh  "thẳng góc". 
Đêm hẹn hò như "tiếp tuyến" giao nhau 
. 
Nổi nhớ thương thành "toạ độ" mgọt ngào 
Nên những lúc hờn nhau thành: "khúc xạ". 
Những tâm sự thành "cô tăng" vội vã 
Lên xuống hoài như hình vẻ đường " sin ".. 
Tha thứ nhau thành đường " Pa-  Ra- bol ". 
Nơi gặp gỡ tình yêu thành "căn số " 
Tương lai đó là"phương trình" chưa thỏa
Còn quá nhiều những "ngoặc kép" em ơi. 
Lâp "đen ta " giải "ẩn số " cho rồi. 
Thay chữ "x " bằng những lời gắn bó. 
Và chữ "y " anh dành cho em đó 
Trục "tung, hoành" ta chọn nửa đời nhau 
" Tọa độ " tình là dạm hỏi  trầu cau 
Đường "đối xứng " x,  y, thành hạnh phúc " 
Đố em "y " là gì trong" hàm số "?
( Là chữ "Yêu " em đó ,lắm em ơi )
Ngồi ngẫm ra một ý tưỡng lạ đời 
Nên viết vội bài Thơ tình toán học 
Và những khi giận hờn anh em khóc
Anh nghe lòng như  "tam giác không cân "
Có góc vuông mà thiếu  hẳn cạnh huyền 
Nên đành để tình duyên thành " âm số "
Hai người quay " ba trăm sáu mươi độ "
Sẽ trở thành bài tóan khó em ơi 
Nếu giận nhau , không tha thứ hai người
Sẽ như một " phương trình không nghiệm số "
HUY THANH