14/12/12

THƠ: MÍT ƠI!

THƠ:

MÍT ƠI! ..


HUY THANH

Sao em không về tên Việt Nam?
Ba mẹ đặt tên giống xóm làng
Cái tên " bé Mít " ngày thơ ấu?
Chập chững tung tăng bước đến tràng


Một trái bắp cùng nướng gậm chung.
Kể chuyện "ma" nghe lửa bập bùng.
Sau vuờn lá mít rơi soàn soạt..
Em sợ, ôm (anh cũng khóc ròng ).

Nhà chòi hai đứa dựng lên chơi
Cành sung làm cột,, lợp lá dồi
Giả đèn treo đoá hoa dậm bụt
Chiếu lá chuối trải đầy khắp nơi

Sao em không về tên Việt Nam?
Như ngày tiễn biệt chuyến đò ngang
Nước mắt em rơi ngày sang bến
Cô " Mít "xa quê lệ mấy hàng

Sao em không về tên Việt Nam
Mà về với cái tên" Su- zan "
Tên em xa lạ thời lam lủ
"Bé Mít " giờ đây đã lụi tàn

Sao em không về tên Việt Nam
Mà trên hộ chiếu cô" Su-Zan "
Cũng là "bé Mít " giờ đây lớn
Anh thấy buồn, vui lẫn ngỡ ngàng.

Bỗng dưng hai đứa thành xa lạ
Vì một cái tên đã đổi vần
Người xa,tình cũng thành ngăn cách
Để kín mưa bay ngõ phi trường

Nhập cảnh em làm khách Việt Nam
Nơi mà thủa nhỏ đã tung tăng
Mờ i mi tờ mít sắc Mít
Bập bẹ cái tên mới ráp vần

Anh nhớ một lần em bỏ thi
Thầy kêu "trò Mít", em sợ "quê"
Không lên tiếng dạ,,thầy kêu mãi
Anh phải lên thay, bị phạt quỳ

Sao em không về tên Việt Nam
Mà về quốc tịch ở xa xăm
Anh nghe như nghẹn từ chân tóc
Em chắc đã quên kiếp da vàng?

Sao em không về tên Viêt Nam
Để cùng ngồi ngắm ánh trăng tan
Kể chuyện buồn vui cùng thế sự
Ba mươi năm lẻ giấc mơ tàn

Bỏ chốn phồn hoa xa biển khơi
Niềm vui hội ngộ lãng quên đời
Bỗng dưng tên với người xa lạ
Anh thấy  đau  lòng lắm Mít ơi!

Photobucket




HUY THANH