12/12/12

THƠ: TẠ TÌNH KHÚC

THƠ:
TẠ TÌNH KHÚC
HUY THANH

1- 
Người đi không có hành trang
Mà lòng chít một vành tang giã từ
Áo bay mấy nẻo sương mù
Bập bềnh gíó cát mấy thu trời buồn
Một dòng ký ức đau thương
Sầu rơi thăm thẳm cuối đường điêu linh
Ngậm ngùi tắt lửa ba sinh
Vách nghiêng nửa bóng, nửa hình lao đao

2-
Người đi khuất nẻo chiêm bao
Người về lặng lẽ nơi nào áo bay? 
Dấu yêu lưu lạc chốn nầy
Tình xưa thôi cũng lưu đày mối duyên    
Tôi về nhặt dấu chân em
Ghi trang tình sử lấm lem bụi trần
3-
Thẫn thờ dõi bóng cố nhân
Tìm trong thăm thẳm một lần chia tay
Trăm năm để lại dấu hài
Nghìn năm lệ ướt áo ai ngàn trùng   
Chiều vàng ngợp bóng thu dung
Đôi tay biết có trùng phùng ..đôi tay?
4-  
Tạ tình từ buổi trăng phai
Rồi mai có biết sum vầy không em?
Núi rừng khi lạc bóng chim
Nên con suối chảy lặng im núi đồi.  
Sương rơi lạnh buốt vai người
Nửa lời trăn trối, nửa đời hôn mê
5-
Tạ tình biết lấy gì che
Một vùng ký ức đi về là đâu?
Ta ngồi ôm những vết đau
Nghe thương từng mảnh tế bào chông chênh
Bây giờ em nhớ hay quên?
Cho trang tình sử lênh đênh tháng ngày.

 
HUY THANH