16/12/12

THƠ: NẾU MỘT MAI NGÀY TẬN THẾ

THƠ:

NẾU MỘT MAI NGÀY TẬN THẾ

HUY THANH

1-

con người sinh ra trên trái đất ai cũng biết ngày sinh nhưng không ai biết ngày tử
không biết trái đất từ đâu đến và mặt trời ở đâu ra 
không biết khi chết rồi mình có thực sự thành quỷ hay thành ma?
hay chỉ thành nấm đất xanh rì sống với loài cỏ cây giun dế?
giờ đây họ lo sợ một ngày tân thế
ngày mà trái đất không còn quay
ngày mà vũ trụ không có đêm ,có ngày
 khi mặt trời không cho đia cầu đi chung quanh mình ba trăm sáu mười lăm ngày thành quỹ đạo
không có những tình yêu đắng cay,ngọt bùi, hay trơ tráo
không có những lời hẹn hò kiếp trước, kiếp trước sau
họ run rẩy cúi đầu sợ hãi trước quyền lực vô biên
khi không có ai mang theo được của cải, bạc tiền
cả danh vọng từ những trái bom hạt nhân tàn khốc
như một định luật tre tàn măng mọc
sau kỷ nguyên loài người sẽ còn lại những gì?
có còn em lại những ngày tháng tình ái, ngu si?
có còn lại anh những đêm dài trăn trở?
trái đất không quay nữa
loài người lo sợ cuống cuồng
nhưng anh thì không




2-

theo Dacquyn thì con người từ con vượn biến thái mà ra
nhưng không gỉai thích được con vượn từ đâu tới
cũng không giải thích được tại sao có ánh sáng và bóng tối
có trái đất và muông thú muôn chim
tại sao có một Dacquyn
sống bên loài người cùng cỏ cây giun dế
loài côn trùng , động vật , thực vật  cũng có trái tim vô số kể
và sắp tời ngày tận thế
những khoa học gia, triết gia, đều sợ hãi trước sự phẫn nộ của thiên thần
nhưng anh thì không

3-

ngày tận thế trên cuộc đời sẽ không còn em và anh nữa
tình yêu chúng ta như chiếc xe máy bị xì lốp dọc đường
không còn những sáng uống cà phê, hay chiều ngồi ngắm hoàng hôn
chỉ còn đó hai đứa hoá thân thành cây cỏ
đại dương sẽ biến thành biển lửa
rừng sẽ nhiều loài khủng long tiền kiếp lang thang
con người sẽ thành loài ma, quỷ dã man
cũng không còn khoảng cách trần gian địa ngục
sẽ không còn em ngồi khóc
không còn anh mỗi đêm ngồi viết blog
cắn ngón tay trích máu viết tình thơ
em không còn biết đớn đau trong từng nỗi đợi chờ
cũng không rơi nước mắt, khi đọc bài kinh sám hối
khi ngọn nến cạn cùng ,
chút ánh sáng tàn vừa đủ soi tội lỗi
chỉ đủ soi đường người đến u cung
mọi người đều sợ hãi ngày trái đất lâm chung
khi cuộc sống đi vào ác mộng
mọi người đều vỡ vụn giấc mơ hồng
nhưng anh thì không

4-

anh sẽ không còn nhìn thấy những đám mậy dưới chân mình
khi chiếc máy bay cất lên rời xa đất mẹ
núi non chập chùng ,đại dương, Việt Nam ơi .sao bây giờ nhỏ bé ?
biết tìm nơi nào ,ở dưới đó có em?
anh sẽ không bao giờ quên những đoá hồng khô heó em cắm lên ly kem
thay cho lời vĩnh quyết
vì biết chúng ta sẽ không còn trái đất
anh sẽ không còn anh những chuyến đi xa
em sẽ không còn thờ thẫn dưới cội hoa
đêm phong nguyệt nào lỡ lầm đánh rơi ký ức
dưới trời xanh sẽ không có đám ma hay sinh nhật
trong ngày phán xét cuối cùng tất cả đều sẽ hư không
đều lo sợ những nỗi hãi hùng sẽ đến
nhưng anh thì không

5-

loài người sớm mai thức dậy
hốt hỏang vì không còn thấy những bông hồng
mà chỉ thấy mặt trời đã biến thành biển maú
những tiền của, vòng vàng,xe hơi ,nhà lầu ,danh vọng  đô la sẽ biến thành hư ảo
họ chết điếng trong lòng
nhưng anh thì không


Đà Lạt  ngày của những con số trùng 12/12//12



Photobucket


HUY THANH