10/12/12

Thơ: CAO BỒI

CAO BỒI  (COWBOY)
Thơ tự do: Huy Thanh
1
Anh làm tên Cowboy phi ngựa qua hoang mạc tìm chốn thảo nguyên lùa cho bầy bò ăn cỏ.
Trời Texas, muà hè  nắng như lửa đỏ,
Gió tung cát bụi mịt mù
Anh chưa đến đây bao giờ,
Nên xuống ngựa tìm nơi ẩn trú.
Đạn đã lên nòng, những viên đạn sẵn sàng rời họng súng
Bắn vào những kẻ nào đến đây trộm bò
Hay chiếm nước đồng cỏ của anh

 2
Trời trong xanh
Vắt vẻo không gợn chút mây
 Ôi cái nắng miền Tây
 Nước Mỹ
Đàn bò nhai cỏ xong nằm nghỉ
Trong bóng mát đại ngàn.
Bỗng những con diều hâu hoang mạc kêu vang,
Báo có đám người đang tiến đến
Vó ngựa họ rộn ràng đại mạc
Một đám đông cưỡi ngựa mờ trong bui cát
Những con bò ngơ ngác
Tản lạc
Chay vào rừng.
3
Anh nổi giận phừng phùng
Rút súng rouleau (1) trên tay
Quay nhiều vòng như trên màn ảnh
Nhả đạn 
Đoàn người chạy tứ tán
La, hú hú hú, thét gào
Chen tiếng khóc nghẹn ngào.
Nức nở.
Thì ra họ là người da đỏ
Đi tìm nước uống cho bộ lạc của mình.
Những đứa trẻ đói khát không một giọt nước hồi sinh
Tai sao anh nổ súng bất thình lình? 
Mà không hỏi han nguồn cội ?
Hay đó là luật của kẻ mạnh? tự cho mình được quyền giết người vô tội?
Dù chỉ mới hồ nghi
Tại sao anh dành nước cho đàn bò?
Mà không dành cho những đứa trẻ da đỏ?
Coi mạng sống con người còn thua súc vật. 
Những đứa con chết môi chưa rời vú mẹ
Anh đã nhân danh ai?
Thi hành công lý nào? 
Kẻ tự xưng là văn minh mà làm điều oan trái?
Để bao đớn đau trong lòng những người mẹ mọi cái.
Đi chiếm đất của người rồi nói là cuả ta
3
Anh quăng cây súng ra xa.
Ôm mặt ngồi khóc như chưa bao giờ được khóc
" Adieu aux armes " những cuộc chơi tàn ác
 Hỡi đạn bom, hãy chôn hết hận thù.
Anh sẽ hết làm tên Cowboy
Mà trở về làm gã chăn bò đích thực
Hát nghêu ngao đời du mục
Hát khúc hát tiêu dao
*
Anh giật mình thì hoá ra chỉ là giấc chiêm bao ..
HUY THANH
(1) Súng Rouleau, một loại súng ngắn khi bắn ổ đạn xoay tự nạp đạn khác.