11/12/12

Thơ: MÙA THU VỀ BẢN THƯỢNG

MÙA THU VỀ BẢN THƯỢNG
HUY THANH
Con suối nhỏ: sợi chỉ nguồn xuống núi
Đỉnh đèo cao ,thấp thoáng bóng nhà sàn
Nương rẫy nằm im ắng đón thu sang
Hoa dại nở khoe muôn ngàn sắc tím
Dốc đá thẳm, con đường mòn hiển hiện
Đôi bò vàng kéo xe xuống đồi nương
Lục lạc rung, vang tiếng len keng  buồn 
Và lá rụng xác xơ vàng  đám cỏ
Ruộng bậc thang vắt ngang triền núi đỏ
Hanh nắng chiều, nhóm gái Thượng khom lưng
Cấy lúa vàng để kịp tiết Thu Đông
Họ cười nói ngôn từ nghe rất lạ.

 Cây trơ trụi không mầu xanh của lá
Như bàn tay những ngón níu trời mây
Cụm mây vàng theo ngọn gió heo may
Trôi lờ lững như buồn  thiu giấc ngủ
Những xóm buôn, khói lam hồng bếp lửa
Phiên chợ chiều: Bản Thượng nắng liêu xiêu
Những hàng gà, vit, lợn , dậy  tiếng kêu 
Hàng cải, bắp, đầy củ , khoai, xà lách .
Thiếu nữ Thượng da ngâm, gùi cắp nách
Lưng đèo con, mặc cả giá bán mua
Chiếc váy mầu sặc sỡ sắc hoa mơ
Bay trước gió cùng khăn quàng thổ cẩm
Chợt nắng tắt, vài giọt mưa  lấm tấm
Họ ra về, hối hả dắt đàn trâu
Bóng hoàng hôn bỗng chốc tối sẫm mầu
Xuống rất vội ,vùng cao nguyên lặng lẽ
Rừng bỗng chìm mầu thê lương hoang phế
Ánh sao hôm đường bệ sáng lên ngôi
Bản Thượng vào đêm, không một bóng người
Mùi rơm rạ vẫn còn nồng bếp lửa
Tiếng "khèn" ai đong đưa đầy nỗi nhớ
Tiếng võng buồn kẽo kẹt đón trăng khuya
Rừng vào đêm chim chóc rủ nhau  về
Rồi tất cả -lặng chìm trong giấc ngủ
Đêm xứ Thượng: ta một hồn đất cổ
Vẫn u hoài  thương tiếc bóng thu xưa?
Trời tây nguyên khi gió lạnh sang mùa?.
Ta gởi chút  hồn thơ về cố xứ.
Mùa thu không cho tình ta trú ngụ
Đành gởi lòng qua một khúc đàn T'rưng .
(Đà Lạt thượng tuần tháng 9/2011)
HUY THANH