THƠ
ẢO ẢNH DƯỚI TRĂNG
HUY THANH
1-
Ta ngồi viết sách dưới trăng
Còn em trải chiếu hai hàng quay tơ
Ngày mai gấm lụa và thơ
Mang ra chợ bán kén tơ, mua tằm
Nếu buồn nhắc chuyện trăm năm
Xem như ảo ảnh, phù vân cõi người
Sáng trăng là bởi tại trời
Còn vui hạnh phúc do đời cho ta
Đêm nay thơm ngát vườn trà
Bông cau rụng trắng, hoa cà toả hương
Ta ngồi viết khúc thơ Đường
Em rung đàn nguyệt trong vườn cổ thi
Bỗng thơm sực nức hương quỳ
Cảo thơm lần giở đến khi mỏi lòng
Vườn trăng rụng lá sấu đông
Đêm em, chải tóc ngồi hong gió về
Sáng trăng sáng cả lời thề
Sáng lời tâm sự gần kề nửa đêm.
Ta ngồi đọc sách thánh hiền.
Một quân tử với thuyền quyên hẹn hò
2-.
Tỉnh ra mới biết là mơ.
Bức tranh ảo ảnh là thơ Giáng Kiều.
Bích Câu vườn lạnh tiêu điều.
Hồn thơ phong nguyệt chắt chiu nửa đời
Tranh treo ánh nguyệt rạng ngời.
Ta nào đâu phải là người trong tranh.
Tú Uyên nào phải Huy Thanh.
Mà mong hẹn với người tranh: Gíáng Kiều
3-
Tỉnh ra buồn biết bao nhiêu.
Nâng ly rượu đắng, uống liều dưới trăng
Say trên bãi nhớ sông Hằng
Sáng ra mới biết ta rằng: chiêm bao
HUY THANH