THƠ
NGÀY THÁNG CHO NGƯỜI
(LẠC BƯỚC MUÀ THU )
HUY THANH
Em đi khép nắng nửa trời
Mưa phai mấy độ, sương rơi mấy mùa
Ta đi vào cuộc ngẩn ngơ.
Tàn thu lạc giữa hững hờ chớm đông.
Ai xuôii lệ nến hai dòng.
Nên trong trắc trở chênh chông lối về.
Cho em ngày tháng hôn mê.
Một miền cổ tích bốn bề chiêm bao.
Đêm khuya bấc lụn dầu hao.
Nghe trongi hoang phế chênh chao dáng nằm.
.Em đi nát ánh trăng rằm.
Còn ta thắp nến lặng câm tiễn người.
Ngô đồng từng chiếc lá rơi.
Như từng gịọt lệ khóc lời oan khiên
Hai bờ sinh tử truân chuyên.
Người đi ,kẻ đến thiêng liêng kiếp người
Một mai ta có qua đời
Xin mang máu lệ viét lời bi ca
Em quên chải chuốt lược ngà.
Quên thay áo luạ bước qua bãi sầu.
Lạt lòng nhớ mối tình Ngâu
Chim ô nào nối được cầu nhân gian.
Cho ta nửa giâc mộng tàn
Cho người ngày tháng đa đoan nửa vời.
Lệ tôi hay lệ của người
Mà sao nhỏ xuống tim tôi lạnh lùng?
Lạc lòai những tuổi phù dung.
Nên thân cát bụi khóc cùng cỏ hoa.
Em đi ngày tháng chia xa,
Con chim chết dưới cội hoa ngậm ngùi
HUY THANH
Mời quý vị và các bạn cùng nghe bài nhạc của Huy Thanh được viết từ cảm hứng của Bài Thơ nầy. Trân trọng,
.NGÀY THÁNG CHO NGƯỜI
Sáng tác: HUY THANH -
Ca sĩ trình bày: LỆ THU -
Album: NHÃ CA 2
Thần
thánh cho em cát bui đến trần gian.Từng vết xe tang trên đường đến
nghĩa trang. Đường rời trần cô đơn vài hoa giấy. Bay phất phơ giữa câu
kinh cầu nguyện còn ngày nào buồn hơn không em. Ngày tháng dung nhan lưu
lạc dưới mộ sâu. Lệ nến mưa bay khô lịm đã từ lâu. Rừng lanh lùng không
bao giờ trút lá nên bước nai cũng nghe như lạc loài ngày mù lòa nào chết
trên tay. Thôi ấm êm cũng xin nuôi một thời. Tay trắng tay cuối cuộc đời
buông trôi. Và mùa thu ngô đồng vừa trút lá. Mây đã lên đường hồn chiều
bay muôn phương. Tình đã rêu phong trên ngọn sóng trùng dương, Đời sống
mênh mông xa lạ dấu người thương. Tình một thời chia nhau từ tấm áo,
nhưng đến nay đã tan theo nụ cười. Đời bọt bèo nào cũng buông trôi.
Giọt
đắng trên môi nghe nặng tuổi ngàn sau.Vườn trái cây xưa câm lặng suốt
đời nhau. Giọt lệ nào cho em từ kiếp trước, bia đá xanh đã chia xa phận
người, thuyền lạc buồm giờ thênh thang trôi. Một thuở qua truông nghe lạc
bước mùa thu Lệ nến cho em nghe nặng tuổi phù du. Tình một thời tan như
dòng nước lũ, theo kiếp rong đã ăn năn phận mình, tình dã tràng giớ đã
lênh đênh. Ta ngỡ khi nắm tay trong nụ cười. Em đã đi với phân dòng sông
trôi. Nào ngờ đâu trong cuộc tình tiếp nối. Nước mắt đong đầy vực sầu
thương không nguôi.Tình đã tan đi như bọt thũy triều dâng. Cồn cát cô
đơn xa lạ dấu tình nhân.Tình buổi đầu lên ngôi giờ gãy cánh. Bao đớn đau
xót xa trong cuộc đời. Giọt lện nào nhỏ xuống tim tôi