9/12/12
THƠ: PHIÊN KHÚC MÙA ĐÔNG
THƠ: PHIÊN KHÚC MUÀ ĐÔNG
HUY THANH
1-
Khi nuớc mắt đã gịọt dài giọt vắn
Đọng trên đầu môi lịm nỗi đau riêng
Ta trở về nghe hồn đau trĩu nặng
Dậy buồn lên phong kín những ưu phiền
2-
Mưa đã xuống làm ướt nhầu trí nhớ
Tiếng gõ buồn mưa những khúc ly tan
Hồn phách lạc soi niềm đau trăn trở
Đốt tình ta theo ánh nến điêu tàn
3-
Muà đông đến lửa tình em hoang tạnh
Không ấm lòng, đủ sưởi bước phiêu du
Lối tha hương thành chai tình nhân ảnh
Dấu yêu xưa ngày ấy hóa sương mù.
4-
Muà đông đến nên loài chim thôi hót.
Giữa vườn hồng mọc những nhánh đa đoan
Cây trái độc nên loài dơi đau xót.
Nằm hôn mê giữa thời khắc điêu tàn
5-
Muà đông lạnh - em có về phố cổ?
Xin cho ta gởi đốm lửa lạc loài
Để khói thuốc ấm tình xưa trắc trở
Úp mặt mà lệ ứa cả hai tay
6-
Rồi mùa đông phiên khúc buồn trên cỏ
Tiếng tù và đồng vọng giữa hôn mê
Gã chăn cừu vỡ giấc mơ ngày đó
Nên trăm năm lạc cả lối đi về
7-
Em hoá thân thành loài chim lữ thứ
Phiên khúc sầu gánh nặng cả hai vai
Ta đớn đau trong niềm đau mục tử
Chim bơ vơ nên khép mắt trang đài
HUY THANH