EM VỀ KHÓI SƯƠNG
Thơ HUY THANH
Em về một dáng khói sương
Tóc bay như thuở thiên đường lên ngôi
Khép mi nửa bãi đất trời
Tình xưa gãy cánh thiên thần lao đao
Em về níu bóng chiêm bao
Bước chân huyền thoại nghiêng chao cuộc tình
Nụ cười tắt giữa điêu linh
Gót hài thêu đã chông chênh nửa đời
Em về phai dấu son môi
Chôn trong ký ức những lời chia xa
Em về tình đã thăng hoa
Theo em vẫn ánh trăng tà nhân gian
Em về một cõi ly tan
Giam trong cổ tháp đa đoan nỗi sầu
Dấu yêu khuất bóng tinh cầu
Tóc xanh cũng vội nhuốm mầu thiên thu
HUY THANH