BÀI CA SÔNG HÁT
Thơ HUY THANH
Chiều nay liểu rũ bờ sông Hát
Một khúc tiêu ngân lạc bến sầu
Đưa hồn tử sĩ trôi trùng điệp
Sông núi nghiêng mình tiếc bể dâu (1)
Vạn cỏ cây sầu héo dáng xưa
Vó ngựa rền vang giữa khói mờ
Trên lưng bạch tượng người hương phấn
Nương tử thay chồng dựng ước mơ
Thù nhà nợ nước gánh vai mang
Cửu Chân, Hợp Phố đất điêu tàn
Châu Phong đất tổ em cùng chị
Đập vỡ gương soi, phất cờ vàng
Hào khí ngất trời dáng nữ lưu
Tiếng gươm lâm trận át vó câu
Đông Hán tan tành quân Tô Định
Bỏ chạy qua cầu giẫm đạp nhau
Lửa chaý trại doanh, ngọn lửa thần
Giặc dầy lên xác giặc đầy sông
Nửa đêm Thái Thú trèo lưng ngựa .
Thúc vó chạy nhanh, chửa mặc quầnSáu muơi lăm thành hát khãi ca
Cờ vàng phấp phới rợp ngàn hoa
Trời Nam một cõi bừng hương sắc
Non nước thanh bình đất Việt ta
Ba năm lặng lẽ thái bình trôi
Ngờ đâu Đông Hán ỷ đông người
Kéo quân sang trả thù Tô Định
Ánh thép Mê Linh lại sáng ngời
Mã Viện tướng hùng sức giết voi
Cầm quân như sói buổi săn mồi
Quyết tâm đánh bại hai Trưng Nữ
Khí thế hung hăng.cũng nực cười
Mưu sâu kế sách đầy nham hiểm.
Tướng sĩ ra quân chẳng mặc quần
Hai bà hổ thẹn lùi voi chạyChiến thắng chúng uà như chó rân
Trời Nam lại nhuốm máu xâm lăng
Long Biên khí thế sát đằng đằng
Nhật Nam cô thế em cùng chị
Chạy đến tận cùng bến Hát Giang
Hai dáng lệ kiều trầm đáy sông
Nữ nhi nào kém chí anh hùng
Trời Nam bảo nổi chìm phương Bắc
Kẻ thắng trở thành kẻ .nhục thân
Sông Hát bây giờ hát tiếng xưa
Ngàn thu rạng rỡ dáng anh thư
Miếu hưong nhang khói người son phấn
Cẩm tú giang sơn vững bóng cờ.
HUY THANH