THƠ:
ĐIỆP KHÚC VALSE TỪ CHIẾC DƯƠNG CẦM VỠ
HUY THANH
1-
ta về vấp sơi tơ vương
người đi thêm một vết thương cuối cùng
xa rồi ngọn gió đông phong
để quên lá rụng bên giòng tuyết sa
uống đi chén rượu quan hà
men cay đắng tiễn chia xa là thường
2-
ô hay chiều đã ngậm sương
mờ trong ký ức một đường rong rêu
nghe dư âm có tiêu điều
rung âm ba vỡ cuối chiều mênh mông
che nghiêng nửa chiếc dù hồng
hài thêu em cũng động lòng chiêm bao.
3-
tiếng dương cầm gỏ chênh chao
dường như nức nở : tiếng cao, tiếng trầm
tiếng buồn lỗi nhịp trăm năm
xót thương cánh hạc chết trầm dưới khe
ta đi từ cõi sông mê
nên hồn dong ruổi não nề gió trăng
4-
muà đông mây tím mưa giăng
điệu valse nghiêng cõi vĩnh hằng lao đao
em ơi dù bước thấp cao
cũng xin giữ trọn tình nhau suốt đời
cho dù phấn nhạt, son trôi
cũng xin môi ấy một lời bao dung
5-
ai mà đo được giếng trong
nông hay cạn giữa cõi lòng nhân gian
tưởng sâu nối sơi xích thằng
ngờ đâu giếng cạn bẽ bàng tóc tơ
thương nhau ai tiếc bao giờ
đường dây đinh mệnh buông hờ chỉ tay (1)
6-
nụ cười nở sớm mau phai
xin em làm vốn gia tài mai sau
chắt chịu sợi tóc bạc đầu
nhuốm từng kỷ niệm ngã mầu chung thân
ta về lá đổ vàng sân
nghe trong ký ức vạn lần hư hao
(1) : lấy ý câu hát ru: "tưởng giếng sâu anh nối sợi dây dài "
" ai dè giếng cạn anh tiếc hoài sợi dây "
HUY THANH