PHÚT CUỐI
( Tâm sự Võ Đông Sơ gởi Bạch thu Hà )
Thơ HUY THANH
Dẫn thơ: Em còn nhớ không ? sắp vào kỳ nghỉ hè năm
nào trường mình tổ chức liên hoan văn nghệ, thầy phân công chúng ta cùng
đóng chung vở kịch BẠCH THU HÀ KHÓC VÕ ĐÔNG SƠ (cảnh Võ Đông Sơ bị tên
bắn chết ngoài chiền trận). Anh và em đều đóng thật tròn vai, nhất là lúc
nhập vai hai đứa cùng khóc thật trên sân khấu. Thầy cũng khen, nhiều
khán giả có người lau nước mắt. Bây giờ VÕ ĐÔNG SƠ không chết mà BẠCH
THU HÀ đã vĩnh viễn ra đi, thật là trái với vở kịch. Bài thơ nầy anh đặt
tâm sự anh là VÕ ĐÔNG SƠ tạ tình vĩnh biệt BẠCH THU HÀ như một kỷ niệm
cuối cùng cho em..
Sao tắm sương mờ trên chiến trận
Ánh thép bập bùng nhuốm máu loang
Gò cương chiến mã dừng chân đứng
Khói lửa mê cuồng dạt ánh trăng
Tình ca ai hát lời bi tráng?
Ngọn giáo đâm dài xuống sử thi
Đâu đây chinh phụ hờn u uất
Chiến trường vang động khúc ai bi
Thành quách tro tàn theo miếu hoang
Xác người chồng chất chiến trường tan
Dây cung chùng cánh,, thân tên gãy.
Dũng tướng dong cương, lệ mấy hàng
Phút cuối thương người nơi cấm cung
Ngày đi ai ước mộng tương phùng?
Cánh nhạn đành chôn tình viễn xứ
Thôi hẹn lại đời sau thủy chung
Nhớ nhau mờ mịt khói Cam Tuyền
Ngày đi không có ngày tương hội
Thì đành vĩnh quyết cuộc tình riêng
Máu sẽ không về tim nữa đâu
Lạnh trong hơi giá,rét trong sầu
Xin tạ ơn đời câu tan hợp Lỗi hen xin chờ đến kiếp sau
Ta đã nghe oan trái nỗi sầu
Vào buồng tim ngấm vết thương đau
Mai kia dưới mộ ai người khóc?
Cho một trần gian mấy bể dâu.
Giã biệt trần gian giữa khói mù
Cho lòng chinh phụ khóc chinh phu
Ta nghe tim chẳng còn hơi ấm
Gởi gấm hồn vào cõi thiên thu
HUY THANH