THƠ
GẶP BẠN HỌC XƯA VIẾT BÀI THƠ NGÔNG
Tao gặp mầy: thằng bạn học xưa
Nhậu chung bãi đá đưới sương mờ
Nhậu chung bãi đá đưới sương mờ
Ô tô tao nhét vào góc vắng
Quán cóc, mầy gởi chiếc xích lô
Quán cóc, mầy gởi chiếc xích lô
Đầy vơi chén rượu mồi là trăng
Nửa con khô mực, giọng khàn khàn
Nhắp nhem hai đứa chuyền nhau nốc
Buồn vui cùng kể chuyện thế gian
Bàn tay mầy gởi chiến trường xưa
Bát canh rau muống cặn không chừa
Bát canh rau muống cặn không chừa
Bằng khen chẳng đáng vài lon gạo
Mái lá, phên nghèo dột nắng mưa
Tao bụi đời trong kiếp tử sinh
Vinh, ô, tủi nhục biết riêng mình
Chờ qua nửa kiếp đời ô trọc
Tình đến, rồi đi, vạn mối tình
Thiên hạ ngó cười hai chúng ta
Một đứa: "ăn mày", đứa" đại gia"
Thế mà cũng dám ngồi chung nhậuMột đứa: "ăn mày", đứa" đại gia"
Vẫn cứ " dzô, dzô" rượu đậm đà
Mầy hỏi: "quần sao rách tả tơi?"
Tao khoét cho trông giống bụi đời
Quần jeans nhiều lỗ càng thêm bụi
Đầu gối ló ngòai thấy hởi ôi .
Mặc kệ thói đời ai khinh chê
Mua danh, bán tước sống ê hề
Thế gian lắm kẻ nhiều xôi thịt?Mua danh, bán tước sống ê hề
Tình bạn nghèo,ai dám chọc quê ?
Nhấp cạn những "tình thương, mến thương"
Cười nghiêng cười ngả chốn hí trường
Như con cua đá bò trên cát
Bò dọc, bò ngang chẳng thấy đường
Cũng muốn giả mù giữa thế gian
Hết tiền ,nhưng chữ vẩn chơi sang
Cười, khóc, cùng rơi lệ mấy hàng.
Nhớ những ngày xưa cùng chung lớp
Trưa hè, trốn học bắt còng cua
Nướng lên thơm lớp, thầy la mắng
Bắt quỳ gối lâu cho chúng chừa
Tao với mầy cùng lý tưởng;chung
Mai sau khôn lớn thành anh hùng
Anh hùng không thấy, bây giờ thấy:
Một thằng thương binh, kẻ khật khùng
Tao với mầy cùng yêu một em
Ngày xưa chung lớp, chung sách đèn
Ngày xưa chung lớp, chung sách đèn
Mầy thì canh bạc tình quá đỏ
(Nhưng canh bạc đời lại quá đen ?}
(Nhưng canh bạc đời lại quá đen ?}
Ngày mầy cưới vợ, tao làm thơ
"Môt nửa hồn tao, bỗng dại khờ ( 1 ) "
Lén chôm thơ của Hàn Mặc Tử
Thơ giống cải lương.,. "sến" thấy mồ ?</
Mầy lở đường mây,lạc công hầu
Mấy cuốc xích lô vừa đủ gạo
Nồi canh đầu tép, với ruột bầu.
Tao ở xứ người mãi u mê
Chồn chân, cũng chẳng dám quay về
Vào đời như đánh vài canh bạc
Cười khóc, khóc cười, nhớ nẻo quê
Mấy thằng bạn thân chết chiến trường
Cho vài thằng sống gắn huy chương
Cuộc đời kẻ được thì người mất Nhiều lúc tao tao tưởng mình; Tú Xương
Mầy uống cạn ly để giải sầu
Sầu đâu không hết, lại thêm đau
Tao thấy lòng tao chìm đáy cốc
Lý tưởng ngày xanh, sớm bạc đầu
Mầy có về thăm mái trường xưa ?
Còn đâu băng đá giãng đường trưaCon đường giờ ngập;nhà, cao ốc
Khách sạn, bia ôm.. nhậu mút mùa
Sáng rồi đáy biển mặt trời lên
Cuộc đời hao phí thêm một đêm
"Ba vạn sáu ngàn ngày còn mấy ( 5 ) ?"
Tao mầy giờ cũng sắp.. quy Tiên.
Tao mầy giờ cũng sắp.. quy Tiên.
Rượu cạn, hết bầu ta uống chung
Thiên hạ đi qua tưởng đám khùngTao mong điên giữa thời ly loạn
Quên hết ân tình, nghĩa thủy chung
Tao thử xích lô chở bạn thân
Đạp leo con dốc ..đạp bứt gânKhi xe đổ dốc,, xe không;thắng ?
Lật gọng: quăng mầy, tao giữa đường
Thì ra thắng là cái bàn chân
Hèn chi thấy gót mầy chai sần
Đạp mạnh vào vành xe là thắng
Như đạp cuộc đời kẻo ..té sưng
Tao mầy từ biệt " đếch " chào nhau
Không " phôn " (6 ) không "đờ rết " (7 ) nơi nào
Trái đất tròn vo thì gặp lại
Không thì hẹn nhậu ở kiếp sau
Mầy tiếp còng lưng đạp xích lô
Tao vừa mở máy chiếc ô tô
Ôi thôi, sao chỉ còn ba bánh ?
Ai đã "cầm nhầm", bánh xe mô
Thằng ăn cắp đã chôm nhầm chỗ
Bánh xe cùi bắp mà vẫn mở
Xã hội ngày nay lắm chuyện buồnThằng ăn cắp đã chôm nhầm chỗ
Bánh xe cùi bắp mà vẫn mở
Đâu biết tao thằng chơi đồ cổ
Mầy đã đi rồi tao ngó theo
Thương thằng bạn cũ sống kiếp nghèo
Tao thay bánh cũ thời.. Bảo Đại
Cà rịch cà tang lết.. đến chiều
.
.
Ghi Chú :
(2) : Hello (3) Show (4) Bye (6) Phone (7 ) Address
(5) Lấy ý một câu thơ của Nguyễn Công Trứ
Chạy Show : Làm công việc lặt vặt nhiều nơi, mỗi chỗ làm một chút kiếm một ít tiền , việc làm không ổn định ,một chỗ l
HUY THANH