THI NHẠC GIAO DUYÊN
BÀI THƠ " NỖI ĐAU ĐỒNG BẰNG GIAO DUYÊN CÙNG BÀI HÁT
"TÌNH YÊU NHƯ BÓNG MÂY"
NỔI ĐAU ĐỒNG BẰNG
HUY THANH
1-
Mềm môi chén tiễn đêm nay
Tỉnh ra thì đã gót hài ngả ngiêng
Em từ nơi ấy thâm xuyên
Mang hồn núi thẳm cao nguyên mit mờ
Gíáo đường lạnh buốt suy tư
Hẹn hò hai đứa sương mù dưới trăng
2-
Núi buồn sương trắng mưa giăng
Ta về nơi ấy đồng bằng gởi thân
Giã từ Đà Lạt hoàng hôn
Trả em thành phố nát hồn cỏ hoa
Thác reo tiễn bóng dương tà
Thông lên tiếng gọi, lời xa ngút ngàn
3-
Còn đây nửa hớp rượu tàn
Uống cho chênh chếch ngửa ngang giọt sầu
Cuộc tình nầy đã xanh xao
Rượu hay máu đã lén trào cơn say?
Bàn tay vắng một bàn tay
Tình yêu như bóng mây bay ngàn trùng
4-
Trả em thành phố rưng rưng
Thác đồi hiu quạnh, núi rừng trăng treo
Ngàn hoa dốc suối cheo leo
Sương chiều hiu quạnh bản nghèo xa xôi
Giáo đường chuông đổ chơi vơi
Lời kinh cầu nguyện rã rời không gian
5-
Rồi mai đời sẽ ly tan
Ta về mang kiếp nhân gian ngậm gùi
Khung trời mỏi cánh chim côi
Buồn ơi giăng mắc nửa trời Liên Khương
Mưa rơi kín nẻo phi trường
Bóng chim tăm cá mười phương mịt mờ
6 -
Rồi mai thác núi bơ vơ
Em về cất giấu giấc mơ nửa đời
Dưới chân Đà Lạt xa rồi
Cúi đầu ta trốn một trời ly tan
Ngậm ngùi giữa chốn không gian
Muà thu dưới ấy có vàng lối xưa?
(Đà Lạt muà mưa bão)
HUY THANH
TÌNH YÊU NHƯ BÓNG MÂY
Rồi mai tôi sẽ xa Đà Lat. Thành phố nầy xin gởi ( trả ) lại cho em ( anh ) Ngàn thông buồn chiều nay im tiếng Ngôi giáo đường lặng đứng suy tư
Rồi mai tôi sẽ xa Đà Lạt Đồi núi buồn xin gởi ( trả) lại cho em ( anh ). Và con đường mù sương giăng mắc . Hai đứa hôm nào lạnh buốt trong tình yêu
ĐIỆP KHÚC:
Rồi mai tôi sẽ xa, Tình yêu như bóng mây ,tình yêu cơn gió bay hương thời gian phai Rồi mai tôi cố quên, người đi như bóng chim. Người đi đâu dễ quên kỷ niệm đau thêm
Rồi mai tôi sẽ xa Đà Lạt Thành phố chiều sưong khói lạnh ( buồn )) riêng em (anh ) Còn bao điều sao em ( anh )không nói? Tôi cúi dấu từ giã Đa Lạt mơ ( ơi )
(Nhạc: Song Ngọc)
HUY THANH
Trả em thành phố nát hồn cỏ hoa
Thác reo tiễn bóng dương tà
Thông lên tiếng gọi, lời xa ngút ngàn
3-
Còn đây nửa hớp rượu tàn
Uống cho chênh chếch ngửa ngang giọt sầu
Cuộc tình nầy đã xanh xao
Rượu hay máu đã lén trào cơn say?
Bàn tay vắng một bàn tay
Tình yêu như bóng mây bay ngàn trùng
4-
Trả em thành phố rưng rưng
Thác đồi hiu quạnh, núi rừng trăng treo
Ngàn hoa dốc suối cheo leo
Sương chiều hiu quạnh bản nghèo xa xôi
Giáo đường chuông đổ chơi vơi
Lời kinh cầu nguyện rã rời không gian
5-
Rồi mai đời sẽ ly tan
Ta về mang kiếp nhân gian ngậm gùi
Khung trời mỏi cánh chim côi
Buồn ơi giăng mắc nửa trời Liên Khương
Mưa rơi kín nẻo phi trường
Bóng chim tăm cá mười phương mịt mờ
6 -
Rồi mai thác núi bơ vơ
Em về cất giấu giấc mơ nửa đời
Dưới chân Đà Lạt xa rồi
Cúi đầu ta trốn một trời ly tan
Ngậm ngùi giữa chốn không gian
Muà thu dưới ấy có vàng lối xưa?
(Đà Lạt muà mưa bão)
HUY THANH
TÌNH YÊU NHƯ BÓNG MÂY
Rồi mai tôi sẽ xa Đà Lat. Thành phố nầy xin gởi ( trả ) lại cho em ( anh ) Ngàn thông buồn chiều nay im tiếng Ngôi giáo đường lặng đứng suy tư
Rồi mai tôi sẽ xa Đà Lạt Đồi núi buồn xin gởi ( trả) lại cho em ( anh ). Và con đường mù sương giăng mắc . Hai đứa hôm nào lạnh buốt trong tình yêu
ĐIỆP KHÚC:
Rồi mai tôi sẽ xa, Tình yêu như bóng mây ,tình yêu cơn gió bay hương thời gian phai Rồi mai tôi cố quên, người đi như bóng chim. Người đi đâu dễ quên kỷ niệm đau thêm
Rồi mai tôi sẽ xa Đà Lạt Thành phố chiều sưong khói lạnh ( buồn )) riêng em (anh ) Còn bao điều sao em ( anh )không nói? Tôi cúi dấu từ giã Đa Lạt mơ ( ơi )
(Nhạc: Song Ngọc)
HUY THANH