12/12/12

THƠ: THUYỀN DU

THUYỀN DU

Thuyền du cuối bãi gập ghềnh
Nhịp chèo khua động bồng bềnh song trăng
Lời ca tiếng nhạc xênh xang
Cung ai cung oán  mênh mang cõi trần
Vượt qua vàng đá gian truân
Lời ca kỹ nữ mấy lần tóc phai


Cung thương còn chút dạ đài
Chữ tình cùng với chữ tai song hành
Thuy62n theo tiếng hạc trong tranh
Trôi qua thièn viện mong manh nhịp chèo
Cảnh buồn người cũng sầu theo
Mới hay còn những gieo neo tấc lòng

Hay tay nâng chén ruợu nồng
Nữa hồn hoài niệm nào mong lối về
Thuyền đi khuất nẻo sông mê
Xa xa ngọn núi bốn bề vọng phu
Uống đi rượu hóa vô ưu
Quên trần gian với ngục tù bao la

Nâng ly cạn chén qiang hà
Tìm trong đáy cốc mặn mà tri âm
Đời người một cỏi sương tan
Hồn thơ hoang phế mênh mang cội tình
Đời qua nửa cuộc tử sinh
Nhìn trong đáy nước thấy mình lao đao

Hát cho đứt sợi tơ sàu
Thuyền du hoài mộng nát nhầu tiếng ca
Mai rồi em của người ta
Một đời kỹ nữ sương pha tóc nguồn
Khi đời lạc khúc Cung Thương
Em ơi mới biết thiên đường là đâu.

HUY THANH